Muốn thoát khỏi Luân Hồi sanh tử th́ Tụng Kinh cầu lư, hiểu lư Đạo, lo tu Tánh và Luyện Mạng bằng công phu thiền định để tạo Kim Thân mới về Niết Bàn được.

  

Đàn Bửu Liên Đăng tại Tây Đức.Thư Viện Đại Đạo Phục Vụ Nhơn Loi Miễn Phí .Webmaster Hà Phước Thảo
THÁNH TỊNH BỬU QUANG
Đồng tử: Huệ Linh tại Hoa Kỳ chấp bút tiếp điển của THẦY THƯỢNG ĐẾ, gởi cho các Đàn Chiếu Minh
tại Đức, Pháp
phổ biến thánh giáo trên Internet để nhân loại thuộc các Tôn giáo cùng đọc, lo tu hành.
Cha Thượng Đế cũng là Giáo Chủ Đạo Cao Đài. Ngài giáng cơ xưng là THẦY, chúng sanh hay loài người được CHA Thượng Đế gọi bằng con hay TR̉

  

       




T̀NH THẦY TR̉

T́nh con = Tṛ : Thầy mến yêu tha thiết.
Buộc ḷng Thầy phải tạm viết vần thơ,
D́u dắt con, sang qua đến bến bờ.
Thoát khổ hải, trầm luân đường sanh / tử,
Nầy con hỡi, Thầy thấy con tích trử.
Chừng tắt hơi ,đem theo được món ǵ?
Cơi trần gian , những vật chất điều chi?
Là giả tạm. Chớ tưởng lầm chắc, thật!
V́ mê muội, chôn tánh linh lấp mất.
V́ lợi danh che khuất cả chơn tâm.
Tưởng, nói, làm... toàn những việc sai lầm!
Ôi ! Tội lỗi chập chồng con có biết?
Thương đời con cả đêm, ngày... mài miệt.
Chạy ṿng ngoài theo vật chất phù hoa,

                           

Uổng đời con , phải ch́m đắm đoạ sa.
Đều cũng bởi ái t́nh kia vương vấn
V́ t́nh ái , mà đời con lận đận.
Gỡ không ra mà bứt cũng chẳng ĺa.
Thắt cột rồi , th́ khó nỗi phân chia,
Muôn đời kiếp , măi trong ṿng lao lư.
Tinh Ái, Dục nó là ba con quỉ....
Nhận đắm ch́m biết bao kẻ chân tu.
Bậc tài cao , đức trọng lắm công phu,
C̣n ghê sợ , thế sao con ỷ lại?
Lửa t́nh dục,  càng rất nguy! càng hại!
Nó đứng đầu số một đó con ôi!
Thầy khuyên con nên xa lánh cho rồi!
Mới luyện đạo mau đắc thành chánh quả.
Đường tu học con gắng bền chí cả!
Dầu gian truân , dầu hầm hố gai chông,
Con bền tâm, chí dốc quyết một ḷng.
Ǵn huệ mạng, chớ mê trần luyến tục!
Con cần lấy giới luật : điều câu thúc,
Tránh đàn bà con gái tánh lả lơi.
Tránh Đàn Ông,Trai trẻ thích vui chơi.
Sớm ngừa bệnh , hơn là cần trị bệnh.
Ái T́nh => Dục => làm mất tâm chủ định.
Vừa vọng tâm , con phải chặt bứt rời.
Bằng chạy theo, khổ lụy suốt đời,
Tiên ,Thánh, Phật, vẫn c̣n ghê sợ nó.
Huống chi con : tánh, trí , tâm c̣n nhỏ,
Sức tài đâu chống nỗi giặc ma vương?
Mà dạo rong, ngoài đầu ngơ xóm đường,
Chừng cọp bắt , thôi Thầy vô phương cứu.
Muốn Đạo quả, được chóng mau thành tựu,
Con hằng ǵn , đóng chặc cửa sáu căn.
Trai Gái xinh, lưỡng nhăn phải ngừa ngăn,
Đừng ngó liếc,ḍm như người phàm tục,
NHĂN: Mắt vừa thấy , con mau liền thâu rút,
Đem vào tâm quán niệm tưởng như vầy:
Dầu Nữ Nam , thân tứ đại tạm vay,
Da bao bọc , trong toàn đầy ô uế,
Dùng thiền tịnh quán xét thân : rất tệ!

                            

Vơ bao ngoài, trong chứa những đồ dơ,
Da, thịt, xương, gân, máu, mủ... rất nhơ!
Nào phổi, ruột, mật, gan, đàm, tiểu, dăi !!!
Toàn cơ thể, món đồ dơ ráp lại,
Lớp da ngoài , xem trắng trẻo lịch xinh,
Khi tắt hơi , ba bữa sẽ thúi  ́nh!
Thây śnh xộp, nào ruồi lằng bu rút!
 Trong lớp da, đầy tửa ṿi nhoi nhúc !
Ôi vàng vàng, đỏ đỏ lại xanh xanh !
Chảy x́ ra: Mùi khó chịu, hôi tanh!
Rồi tan ră ! trả vào cho tứ đại .
Mắt nên ngó, khổ đời là bể hải,
Bao chúng sanh, đang ch́m đắm chơi vơi
Cần hy sinh, gương cao cả giúp đời
Chớ xem, ngó !  Sắc trần là giả tạm!
Ngó tâm trí, hằng giữ ǵn kềm hăm,
Ngó hành vi, cần sửa đổi chi chăng ?
Ngó huyển thân: Càng nhơ trược chi bằng?
Ngó trực chỉ, hướng về nơi Phật pháp
NHĨ: C̣n lưỡng nhĩ , nó hay thường phức tạp,
Tiếng âm thinh, của giọng hát phù trầm,
Tiếng đờn kèn, tiếng ru ngủ vang âm,
Con nên phải, nhíp kềm : thân, tâm, ư,
Tai là chủ, đừng nghe theo yêu quỉ!
Tiếng tục thô, tiếng ô trược của ai,
Hễ tai nghe, tâm thường động đó hoài,
Người tu phải:  Lắng ḷng nghe phật pháp!
Nghe Đạo lư, nghe những điều phù hạp,
Nghe lời lành, lẽ phải để trau tâm,
Nghe pháp mầu, để tránh khỏi mê lầm,
Nghe Đạo đức, hầu lo tu giải thoát,
Nhũng lời nói, đắng, cay và chua chát,
Những lời ru, khuyến nhủ bảo khuyên con,
Th́ con nên, giữ ǵn dạ sắt son,
Thà chết thanh, c̣n quí hơn sống trược,
Đời vật chất, của ma vương trái nguợc,
Dùng đủ lời , đủ lẽ kéo lôi con,
Con muốn tu, cho Phật quả vuông tṛn,
Dùng gươm huệ, đoạn ĺa tiêu thinh sắc,
Th́ đạo quả, con mới mau chóng đắc,
Về Niết Bàn, an hưởng cảnh an vui,
Đời của con, đâu c̣n bị lấp vùi,
Sanh tử măi, xuống lên đầy đau khổ.
TỈ: phần lưỡng tỉ, hồng trần hay cám dỗ,
Mùi thơm tho, êm dịu mết mê trần,
Ḷng dục sanh, tâm trí bị bao quanh,

                            

Hương bát ngát, thả hồn bay phưởng phất,
Bị cạm bẫy, của miếng mồi vật chất,
Ngữi mùi trần, rồi lại mến mùi trần,
Cả đời con, phải chịu khổ tấm thân,
Nên con phải, hướng về mùi Đạo lư,
Mùi giải thoát, mới là mùi cao quí!
Tiếng danh thơm, lưu sách sử muôn đời
Giới tịnh nghiêm, người tán tụng khắp nơi,
Định rốt ráo, Thiên đàng thơm khó sánh,
Huệ ngộ đạt, Niết Bàn thơm cứu cánh
Vậy người tu, là thơm với Đạo lành
Ngữi mùi trần, c̣n phải vướng truợc thanh,
Ngữi mùi Đạo, mới là phương rốt ráo,
Ngữi tâm trí, càng thắm nhuần lư đạo,
Ngữi mùi thơm, của chư Phật ba đời,
Ngữi pháp lành, quyết thực hiện không rời,
Ngữi Thánh chúng, để làm gương mô phạm,
Con quyết tu mũi cần nên kềm hăm,
Ngữi bên trong, hơn là ngữi bên ngoài,
Ngữi mùi trần, con đừng để đắm say,
Bờ Giác Ngạn, sẵn chờ con bước đến,
THIỆT : phần thiệt lưỡi, mùi vị trần ưa mến,
Đồ ngọt ngon béo, bổ, đắng, chua, cay.
Nếm đôi lần, là tập nhiễm đắm say,
Muôn đời kiếp, măi trầm luân biển khổ,
Người  đạo đức , ở :  không cần yên chỗ.
Ăn chẳng màng, với mỹ vị cao lương.
Mặc vải bô, chầm khiếu cũng b́nh thường,
Khi bệnh hoạn: dùng thuốc men thảo mộc,
Những chân lư, con cần nên t́m học,
Việc của người, đừng đâm thọc đôi bên,
Rán cẩn ngôn, cẩn hạnh cho thường bền,
Thốt ra tiếng, không làm sao lấy lại,
Một tiếng chánh, muôn đời lưu tồn măi,

                            
Một tiếng nhơ bia sử vẫn ghi hoài
Lưỡi dẻo mềm, nói sao?  Phải êm tai !
Đừng thô lổ, cộc cằn hay rủa chửi.
Đời tội ác, đều cũng do cái lưỡi,
Thích ăn ngon, béo bổ măi càng nhiều,
Thốt ra lời, dường ngọn lửa đốt thiêu,
Bao kẻ khác, phải nhào lăn ngă gục.
Nay Thầy khuyên, các con nên câu thúc,
Cả Thân, tâm, trí, tánh được trọn lành,
Nếm vị mùi, đạo lư mới cao, thanh,
Đường giải thoát, mới hầu mong buớc tới,
THÂN : C̣n Thân xác, cố kềm, thâu.. con hỡi!
Nó ưa ham, vât dục mát, ấm , êm...
Trắng, Mập, tṛn, thân huyễn, vóc lớn thêm,
Gây tội lỗi, chập chồng con có biết?
Thân vui sướng, là xác thân ác nghiệt,
Thân vui say, càng tạo tội tày trời,
Thân phong lưu, càng khổ sở tơi bời.
Thân giả tạm, con đừng nên mến quá!
Mượn xác thân, để trau giồi đạo quả,
Quả viên thành, thân chẳng có ra chi,
Xác thân là do tứ đại hợp ly,
Hay ngũ uẩn, tùy nhơn duyên cấu tạo,
Thân gốc khổ, chính thân là quả báo,
Bởi có thân, mới nhiều nỗi gian truân,
Bởi có thân, mới buồn. giận. vui, mừng,
Hay cười, khóc, đều do thân xác đối,
Xét  huyễn thân : Toàn vi trùng kết khối,
Thật là nhơ, nhơ chi chẳng sánh bằng,
Lớp da ngoài, bao phủ thấy đẹp chăng ?
Trong chất chứa, ẩn tàng đầy ô uế.
Chỉ Pháp Thân, mới là thân đáng kể.
Hay Kim Thân, mới bất hoại trường tồn,
Hoá Thân, là thân của Thế Tôn.
Tam thân báo, con cần nên điêu luyện,
Ư : Về ư thức, Thầy dùng lời nhủ khuyến,
Con bền ḷng ,chớ loạn tưởng vọng tâm,
Luyến trần ai, mà phải chịu thăng trầm,
Sanh tử măi, biết đời nào ra khỏi?
Ư móng dục, ư thường hay t́m tỏi,
Ư phàm duyên, ư chạy, nhảy, leo, trèo,
Con quyết tu, chớ dong rủi chạy theo,
Dùng Huệ trí, đoạn ĺa tâm phóng khứ,
Lời Phật dạy: "Chúng sanh thường sanh tử",

                          

Tại v́ sao? Tại ư dục tánh phàm!
Tại v́ sao? Tại tâm nhiểm mến tham,
Theo danh lợi, sắc tài cùng xúc pháp.
Bởi cố chấp, nên ư không phù hạp,
Mới tạo gây, oán hận với thù hiềm,
Con quyết tu, phải thúc liểm cột kềm,
Cả ư mă, tâm viên cho chắc chắn.
Ư ba nghiệp, từ xưa đà tạo sẵn,
Nào tham lam, sân, giận, với si, mê.
Nên tử sanh, oan nghiệt lắm nặng nề,
Nay tỉnh giấc, sớm trở về chơn ư.
Thầy thương xót, nên Thầy khuyên nhắc kỹ,
Thành Phật, Tiên, Hiền Thánh cũng do tâm,
Tâm ư không sai biệt với mê lầm
Chỉ chơn vọng, giác mê là ma phật,
Nầy con hỡi! Cạm bẫy: mồi vật chất,
Và lợi danh, tài sắc kéo lôi con,
Thầy thấy con, với tâm trí c̣n non,
E khó tránh, sức thôi miên ma dục,
Đêm thanh vắng, Thầy mượn cây ng̣i bút
Mảnh giấy này, để tạm dệt vần thi,
Hầu khuyên con, rán tu sớm kịp kỳ,
Kẻo trễ muộn, Chuyến đ̣ qua bĩ ngạn,
Con hữu phúc, được nghe qua Thầy giảng,
 Lời Kim Ngôn, ngọc ngữ dạy răn con,
Con! con! con! Hăy ǵn dạ sắc son!
Để khỏi phụ, công ơn Thầy chỉ giáo.

   Thương con, Thầy dạy đôi lời,
Con nên tỉnh ngộ kịp thời lo tu.
  Cảnh đời đen tối mịt mù.
Chúng sanh vướng phải ngục tù thế gian.
   Măi mê trong giấc mộng tràng,
Tưởng đâu là cơi Tây Phang chốn này,
   Nghiệp trần cứ măi tạo gây,
Hết sanh rồi tử biết ngày nào ra?
   Ḷng từ đau đớn xót xa,
Mượn dùng bút mực dệt ra thơ nầy,

                              
   Khuyên con tu sớm chớ chầy,
Đời gần mạt kiếp hội nầy con ôi !
   Bao nhiêu quả nghiệp cộng nhồi,
Không tu chắc chắn làm mồi quỉ ma,
   Tu nhờ phước Đức: chóng qua,
Ăn chay giữ giới yêu tà nể kiêng
   Nhờ ân Phật, Thánh, Thần, Tiên,
Từ bi gia hộ người hiền vẹn an....
   Thầy phân chỉ dạy rơ ràng,
Con nên ghi tạc lời vàng Thầy khuyên,
  Thầy đây cất giá du tiên,
Hồi triều Bạch Ngọc Huyền Thiên Thăng về.
                                               Thăng......

 



 

Video Tham Quan Thanh Dia Tay Ninh  1       4   5      7    8


                 free web counter
      

Một Trang Web bất Vụ Lợi ,Không Quyên góp,  khỏi  Login, khỏi password  như các Thư Viện khác, vào ngay các kệ sách đọc, copy,
 in thành sách do HH Nguyễn Tấn Hưng  va HT Hồng Lan tại Hoa Kỳ công quả ,... in tự do ra  từ DinA4 thành 2 cột: Din Ạ5 .