THÁNH GIÁO ĐÀN LONG HOA


PHỔ BIẾN ĐẠO THẦY
LONG HOA. 15-2-1967
          THI
CAO kiến dày công giữ vẹn giềng,
ĐÀI thông phổ hóa, đắc ngôi Tiên.
TIÊN ngôn gìn giữ đời ơn rộng,
ÔNG đã hiểu trò chí cần kiên.

Thầy rất vui mà thấy các con một lòng trau giồi sự công phu, tu luyện kỷ cùng đem Gương Thầy phổ hóa cho nguyên căn được lãnh hội Đạo Trời để quy hồi cựu vị.
Đạo Thầy trên ngàn năm khai mở, nếu Chơn truyền một khi bị sai lạc thì những nguyên căn không về được cùng Thầy. Mà những con nào làm cho sai lạc những gì của Thầy đã truyền trao và dặn kỹ thì…
Vậy nên Thầy ghi công cho những con nào thấy xa, hiểu rộng. Dầu cho lao tâm, nhọc trí, nguyện hủy hết cuộc vui sướng nơi trần, ngày đêm hằng lo sợ cho mai hậu thì người thế được ngộ đúng Chơn truyền, từ vô chí hữu chẳng hề sai một. Thầy chấm công cho các con đó trước.
Nguyên căn mà không lãnh hội được khẩu khuyết Chơn truyền thì không bao giờ thành chánh quả…

PHÉP TU (1)
LONG HOA . 18-12-1965
       THI
Đêm thanh tu học chí bền lâu,
Đắc Pháp thông cơ rõ nhiệm mầu.
Thủy hỏa đồng cân, bên tám lượng,
Điều hòa sanh hóa, đắc ni mâu…

BÀI
Bước chơn tu học Đại Thừa,
Ngày đêm ghi nhớ lời xưa Thầy truyền.
Phép tu theo Đức Cao Tiên,
Lời vàng, Gương ngọc, có tiền khó mua.
Khi tu đừng tưởng vui đùa,
Hầu Đàn chấm lễ như rùa tiến thêm.
Phép tu lúc cứng, khi mềm,
Cứng dằn cơ khảo, vui mềm học thêm.
Dẫn người mới đến cửa thềm,
Nhắc từ chi tiết, người triêm hiểu Thầy.
Các con nhớ học theo Thầy,
Đừng hay nhiều chuyện khoe tài chơn tu.
Phép Thầy dạy : Khôn giả ngu,
Ngu qua thế tục, công phu siêu hình.
Với đời khôn, dại làm thinh,
Lần theo bước Đạo lập mình cho trong.
Hay chi những thói đèo bồng,
Phận mình, mình giữ, Gương trong tu hành.
Mót bòn những đức chơn thanh,
Có thanh mới hiểu, trược thanh hai đường.
Thanh thi lần bước Tây Phương,
Trược càng mê muội, vấn vương khổ sầu.

Thầy ban ân các con rán học hiểu thêm về sự tu hành Phái Vô Vi Cơ Đại Đạo.

PHÉP TU (2)
LONG HOA. 16-2-1965
       THI
Thượng Ngươn rộng mở ân hồng,
Bồ đào rưới nhuận con thông nhiệm mầu.
Ngồi rình tâm lặng canh thâu,
Phật Tiên nhắc nhở con hầu thoát mê.
Đạo Trời kiếm hiểu rõ đề,
Con đường lầm lạc nhiều bề khó phân.
Chơn Tâm là sự tối cần,
Người lành Phật dắt, lòng thanh nhẹ nhàng.
Tu hành, hành một được an,
Đa tâm hòa thượng, khó toàn cho thân.
Dễ chi mà đắc Đạo bần,
Bần thanh là cội, nguồn lành trẻ nương.
Không chơn, Phật chẳng dẫn đường,
Con đường ám muội, nhiều phương khó rành.
Đừng bày nhiều chuyện cải canh,
Bổn Nguyên qui củ cho rành lão thông.
Thầy trên chứng trẻ tâm không,
Không bày vẽ Đạo, khó lòng người sau.
Trên Thầy, dưới trẻ chung rào,
Các con thủ phận hành cao Gương Thầy.
Ba năm học đạo đủ đầy,
Ngày qua Thầy chứng con gầy Đạo tâm.
Đêm khuya gió lặng hiểu thầm,
Đường lên Khứu lãnh, phàm tâm tuyệt lần.
Thân phàm lần tạo Kim Thân,
Muôn năm tự toại, mười phần hiểu thông.
Tu hành mãi luyện gắng công,
Có công mài sắt thì không não phiền.
Duyên lành mãi tạo ngôi Tiên,
Hưởng nơi trần tục, vui miền Thiên Thai.

PHÉP TU (3)
Ở ăn theo thế qua ngày,
Gìn câu Đại Đạo hằng ngày ấp yêu.
Đêm thanh nhạc trổi êm điều,
Tình tang một cuộc, Trời Nghiêu Thuấn lành.

TÂM TÁNH
LONG HOA. 9-5-1971
       THI
CAO là sửa đổi Tánh người tu,
ĐÀI chí kềm Tâm, Tánh khỏi mù.
TIÊN Phật Tánh phàm năng gội sạnh,
ÔNG nào tu cũng Tánh thuần nhu.

Thuần nhu là hạnh phẩm người tu,
Luyện Tánh kiên trì nhọc lắm ru.
Nếu chẳng Tánh chơn sao vẻ Phật,
Phật Tiên tu Tánh vượt phàm phu.

Phàm phu nay luyện đắc chơn thành,
Chẳng để phàm tâm phát nảy sanh.
Sớm tối hằng trau, trau vẹn Tánh,
Đó là bổn phận bậc tu hành.

Thầy mừng các con nam nữ nơi Đàn : Nên gìn Chơn ngôn, Chơn Tánh, ngày sau được tăng tiến thành Tánh Phật, Tánh Tiên. Tiên Tánh nguyện thành cho đầy phẩm vị của một chơn tu Chiếu Minh cao thượng…

Trở Lại Thư Viện