NHỮNG CÂU HỎI CỦA NGƯỜI CHƯA LÀ CON CHIÊN THIÊN CHÚA HỎI VỀ
CHÚA GIÊ-SU

PHẬT THÍCH CA

ĐỨC NGÔ MINH CHIÊU

 

Người tu đắc Đạo chết đi đâu ?
Chúa Giê-su sống lại bằng cách nào?
Tại sao  Phi-la-tồ ngạc nhiên thấy Chúa Giê-su chết nhanh quá vậy?
Tại sao Chúa Giê-su có vải liệm ở tại Kaschmir và tại sao tại xứ Phật giáo cí mộ của Đức Chúa Giê-su?
Người tu đắc Đạo có thần thông như thế nào?
Xác thân Hậu Thiên có cần thiết nữa không?
Tại sao Vua Do Thái  khi biết Chúa giáng sanh thì kiếm thánh gia thất không ra? Vua Do Thái biết rằng Con Một của Đức Chúa Trời phải sanh ra vinh quang lắm chứ đâu nằm trong máng cỏ cỏ chung với cừu? Vua Do Thái ra lệnh các quan kiếm mà không gặp nên mới ra lệnh kiếm trẻ con mới sanh để giết còn Chúa Hài Đồng được ẳm đi đâu?
Như vậy Thánh Gia Thất gồm 3 người là Ông Josef , Đức Mẹ Maria Đồng Trinh và Chúa Hài Đồng trốn bằng cách nào? Đi hướng nào?
Cả 30 năm vua Herodes của Do Thái chờ xem Đức Chúa Jesus Christ làm gì?
Đức Chúa Jesus Christ làm gì từ lúc giáng sanh đến lúc 31 tuổi?
Tại sao ngài phải nhịn ăn chỉ uống 40 ngày trên núi Zion, tại Bán Đảo Sinai? Ngài làm gì vậy? Sao các Thánh Tông Đồ không viết sự thật lúc ngài tị nạn? Ở đâu?
Tại sao lúc ngài đi giảng Đạo, chữa bệnh và ngài làm được phép lạ hóa cá và bánh mì cho 5.000 người ăn đủ cả?
Nhiều người chưa hiểu lời nói tượng trưng của Chúa Giê-su nói lúc ngài ăn cơm bữa chót với 12 đệ tử (11 nam + 1 nữ là Madelene Maria) và nói rằng bánh mì là xác thịt của ngài và rượu chát đỏ là máu của ngài, nên ăn và uống để nhớ đến ngài?
Tại sao Đức Mẹ Maria hiện ra ở Fatima dạy chị Lucia viết thư cho Giáo Hoàng là ra lệnh tín đồ Thiên Chúa Giáo phải ăn chay trường, tuyệt dâm, bố thí, cầu nguyện mà Giáo Hoàng không tin, không thi hành? Vì không tin, dấu kín bức thư của chị Lucia nên Giáo Hoàng bị ám sát mà sao đạn không trúng tim, chỉ xuyên kẻ trong ngực không chết?
Tại sao vào ngày Mùng 7 rạng Mùng 8 tháng 10 tại Vùng Himalaya có Thiên điển của Đức Phật và của Chúa Giê-su ban rải cho người tu thiền Chiếu Minh hành Đại Công Phu để có kết quả bù đắp những lúc thiếu công phu?
Hóa thân là gì? Tại sao Đức Huỳnh Phú Sổ bị Bửu Vinh do lệnh của Hồ Chí Minh đâm giết lúc ngài thổi đèn, chặt ngài làm ba khúc mà ngài nói ngài sẽ trở lại và chư tín đồ PGHH tin như vậy?
Tại sao Đức Ngô khi đắc Đạo thì cùng một lúc hiện ở 2 nơi khi chư hành giả Chiếu Minh xác nhận  ngày, giờ mà hai nơi đều thấy ngài?
Kinh Thánh do chư Tông Đồ viét có đúng 100% không, khi dịch có chính xác không? Thí dụ dịch chữ Réincarnation thì dịch là "sống lại", như vậy từ xưa đến nay những người chết dưới mồ sống lại và ngày phán xét thì làm sao có chỗ đứng, có đủ thức ăn?
Tại sao chư Giáo Chủ lúc mới sanh không biết các ngài là chiết thân của Đức Chúa Trời (của Đức Thượng Đế) mà khi đắc Đạo mới rao giảng hay thuyết pháp?
Tiên Thiên CÀN KHÔN và Hậu Thiên KHẢM LY là gì? Làm sao chiết Khảm điền Ly để KHẢM thành KHÔN và LY thành CÀN được?
Tại sao mạnh Bà cho ăn cháo lú ? Tại sao có vài Genies nhớ tài năng kiếp trước, còn đa số quên tiền kiếp?

Tác giả  Holger Kersten  đến Kaschmir nghiên cứu sự thật về mộ Chúa Giê-su và viết cuốn

Jesus in Indien


đã in ra 7 thứ tiếng và bị đuổi sở không cho dạy môn Tôn giáo hôc nữa (hiên đang dạy môn English Linguistiques tại Trường Đại Học Magdenburg Đức quốc chứ không dạy Religionswissenschaft nữa?. Nhiều người có tin Chúa Giê-su là vị cổ Phật không? Tại sao lời giảng của Chúa Giê-su giống y lời của Đức Phạt Thích Ca mà Vatican không chấp nhận?
Ngài giáng sanh sau Đức Phật Thích Ca  hơn năm thế kỷ như vậy ngài học thiền trong Viện Phật Học tại Kaschmir với vị sư nào?
Đức Phật Thích Ca học thiền với 2 vị thầy Bà-la-môn nhưng tu không kết quả nên học thiền với  vị thầy thứ ba là ông A-tư-đà-tiên thì ngồi liên tục 49 ngày không ăn, chỉ uống (có người dâng hay ngài nhịn ăn và nhịn uống như vị Yogi bên Ấn Độ mới đay 70 năm không ăn, uống mà sống? thì đắc Đạo. Vậy ông A-tư-đà-tiên là vị nào? Vị đồng tử dạy trực tiếp bửu pháp cho Đức Ngô là đấng nào? Có phải Đức Cao Đài Thượng Đế giáng Thiên đìển cho đồng tử dạy ngài không?

Trích Kinh Thánh chứng minh :

Mác 15:1-47 | KTCG

15 NGHE | DOWNLOAD | GIANG LUAN | BAI HOC KINH THANH | BAN DICH MOI | WEB | KJV | ASV | NIV

1 Vừa lúc ban mai, các thầy tế lễ cả bàn luận với các trưởng lão, các thầy thông giáo cùng cả tòa công luận; khi đã trói Đức Chúa Jêsus rồi, thì giải nộp cho Phi-lát. 2 Phi-lát hỏi Ngài rằng: Ấy chính ngươi là Vua dân Giu-đa phải không? Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Thật như lời. 3 Các thầy tế lễ cả cáo Ngài nhiều điều. 4 Phi-lát lại tra gạn Ngài, mà rằng: Ngươi chẳng đối đáp chi hết sao? Hãy coi họ cáo tội ngươi biết bao nhiêu! 5 Nhưng Đức Chúa Jêsus chẳng trả lời chi nữa, nên nỗi Phi-lát lấy làm lạ. 6 Vả, hễ đến ngày lễ Vượt Qua, quan vốn quen thói tha cho dân một tên tù, tùy theo dân xin. 7 Bấy giờ có một đứa tên là Ba-ra-ba bị tù với kẻ làm loạn, vì trong khi nổi loạn, chúng nó phạm tội giết người. 8 Đoàn dân đã lên, bèn xin Phi-lát làm cho mình theo như lệ thường. 9 Phi-lát trả lời rằng: Các ngươi muốn ta tha Vua dân Giu-đa cho chăng? 10 Vì người biết rõ các thầy tế lễ cả đã nộp Ngài bởi lòng ghen ghét. 11 Nhưng các thầy tế lễ cả xui dân xin người tha tên Ba-ra-ba cho mình thì hơn. 12 Phi-lát lại cất tiếng hỏi rằng: Vậy thì các ngươi muốn ta dùng cách nào xử người mà các ngươi gọi là Vua dân Giu-đa? 13 Chúng lại kêu lên rằng: Hãy đóng đinh nó vào thập tự giá! 14 Phi-lát nói cùng chúng rằng: Song người nầy đã làm điều ác gì? Chúng lại kêu lớn tiếng hơn rằng: Hãy đóng đinh nó vào thập tự giá! 15 Phi-lát muốn cho đẹp lòng dân, bèn tha tên Ba-ra-ba; và sai đánh đòn Đức Chúa Jêsus, rồi giao Ngài cho chúng đem đóng đinh trên cây thập tự. 16 Lính điệu Đức Chúa Jêsus vào sân trong, tức là trong chỗ trường án; và nhóm cả cơ binh lại đó. 17 Họ choàng cho Ngài một cái áo điều, và đội trên đầu Ngài một cái mão bằng gai họ đã đương, 18 rồi chào Ngài rằng: Kính lạy Vua dân Giu-đa! 19 Lại lấy cây sậy đánh đầu Ngài, nhổ trên Ngài, và quì xuống trước mặt Ngài mà lạy. 20 Khi họ đã nhạo cười Ngài như vậy rồi, thì cổi áo điều ra, mặc áo của Ngài lại cho Ngài, và đem ra để đóng đinh trên cây thập tự. 21 Có một tên Si-môn kia, người thành Sy-ren, là cha A-léc-xan-đơ và Ru-phu, ở ngoài ruộng về, đi ngang qua đó; họ bắt phải vác cây thập tự. 22 Họ đem Đức Chúa Jêsus đến nơi kia, gọi là Gô-gô-tha, nghĩa là chỗ Sọ. 23 Họ cho Ngài uống rượu hòa với một dược; song Ngài không uống. 24 Khi đóng đinh Ngài trên cây thập tự rồi, họ chia áo xống Ngài cho nhau, bắt thăm để biết ai được gì. 25 Lúc đóng đinh Ngài, là giờ thứ ba. 26 Án Ngài có ghi vào cái bảng rằng: Vua dân Giu-đa. 27 Cũng có hai đứa ăn cướp bị đóng đinh với Ngài, một đứa tại cây thập tự bên hữu Ngài, một đứa tại cây thập tự bên tả. 28 [Như vậy được ứng nghiệm lời Kinh Thánh rằng: Ngài đã bị kể vào hàng kẻ dữ.] 29 Những kẻ đi ngang qua đó chế báng Ngài, lắc đầu mà nói rằng: Ê! ngươi là kẻ phá đền thờ, và cất lại trong ba ngày, 30 hãy cứu lấy mình, xuống khỏi cây thập tự đi! 31 Các thầy tế lễ cả và các thầy thông giáo cũng nói với nhau như vậy, mà nhạo cười Ngài rằng: Hắn đã cứu kẻ khác; mà cứu mình không được! 32 Hỡi Đấng Christ, Vua dân Y-sơ-ra-ên, bây giờ hãy xuống khỏi cây thập tự, để cho chúng ta thấy và tin! Hai đứa bị đóng đinh cùng Ngài cũng nhiếc móc Ngài nữa. 33 Đến giờ thứ sáu, khắp đất đều tối tăm mù mịt cho tới giờ thứ chín. 34 Đến giờ thứ chín, Đức Chúa Jêsus kêu lớn tiếng rằng: Ê-lô-i, Ê-lô-i, lam-ma-sa-bách-ta-ni? nghĩa là: Đức Chúa Trời tôi ơi, Đức Chúa Trời tôi ơi, sao Ngài lìa bỏ tôi? 35 Có mấy người đứng đó nghe vậy, thì nói rằng: Coi kìa, hắn kêu Ê-li. 36 Có một người trong bọn họ chạy lấy bông đá thấm đầy giấm, để trên đầu cây sậy, đưa cho Ngài uống, mà nói rằng: Hãy để, chúng ta coi thử Ê-li có đến đem hắn xuống chăng! 37 Nhưng Đức Chúa Jêsus kêu một tiếng lớn, rồi trút linh hồn. 38 Màn trong đền thờ xé ra làm đôi từ trên chí dưới. 39 Thầy đội đứng đối ngang Ngài, thấy Ngài trút linh hồn như vậy, thì nói rằng: Người nầy quả thật là Con Đức Chúa Trời. 40 Lại có những đàn bà đứng xa xa mà xem. Trong số ấy có Ma-ri, Ma-đơ-len, Ma-ri là mẹ Gia-cơ nhỏ, và Giô-sê, cùng Sa-lô-mê, 41 là ba người đã theo hầu việc Ngài khi Ngài ở xứ Ga-li-lê; cũng có nhiều đàn bà khác nữa, là những người đã theo Ngài lên thành Giê-ru-sa-lem. 42 Bấy giờ là ngày sắm sửa, nghĩa là hôm trước ngày Sa-bát; khi đã chiều tối, 43 có một người tên là Giô-sép, Ở thành A-ri-ma-thê, là nghị viên tòa công luận có danh vọng, cũng trông đợi nước Đức Chúa Trời. Người bạo gan đến Phi-lát mà xin xác Đức Chúa Jêsus. 44 Phi-lát lấy làm lạ về Ngài chết mau như vậy, bèn đòi thầy đội đến mà hỏi thử Ngài chết đã lâu chưa. 45 Vừa nghe tin thầy đội trình, thì giao xác cho Giô-sép. 46 Người đã mua vải liệm, cất xác Đức Chúa Jêsus xuống khỏi cây thập tự, dùng vải liệm vấn lấy Ngài, rồi để xác trong huyệt đã đục trong hòn đá lớn, đoạn, lăn một hòn đá chận cửa huyệt lại. 47 Vả, Ma-ri Ma-đơ-len cùng Ma-ri mẹ Giô-sê, đều thấy chỗ táng Ngài."

Tân Ước viết tới đó rồi không viết nữa, như vậy 3 người là
Giô-sép, Ma-ri Ma-đơ-len cùng Ma-ri mẹ Giô-sê làm
gì? khiêng xác ngài đi đâu? Khi quấn vải liệm rồi mà mở ra thì ngài sống lại hay chết luôn đem chôn nơi khác?
Tại sao quan quân giao xác ngài cho ông Josef mà không tự chôn? Tại sao vua Herodes xử ngài lúc ngài giảng Đạo như vậy vua Do Thái có giết lầm người hay không?



 

Hà Phước Thảo