HUẤN
TỪ
CỦA
MẸ VIỆT
(Vua
tiếp
nguồn ân điển của hồn thiêng tổ
quốc và tinh hoa của tiền
nhân… ban huấn từ). ______________________________
Mẹ măi muôn đời mẹ của con
Dù
Việt
Đất Thánh rạng ngời măi vạn niên
Mẹ V N
________ Mẹ
hiền
se
chỉ luồn kim Mong
sao
chỉ
chắc áo tin mọi bề Con
đi
mẹ
sợ lâu về Se
đi
se lại
chẳng nề chỉ tơi Tấc
ḷng
cỏ
lạnh ai ơi Biết
bao
giờ
mới đền bồi nắng xuân. ( Trích
Huấn Từ của Đức Mẹ Tây Thiên)
________ Thật
hân
hạnh
con Hồng cháu Lạc Nước
Việt
Là
nơi
Đại
Hội Quần Tiên Dựng
nền
kiến
tạo mối giềng tương lai…
* Một
dân
tộc
kiêu hùng oanh liệt Mà
lẽ
nào
chẳng biết phục sinh Khuyên
người
ẩn
nhẫn qua truông Hết
cơn
đen
tối tới ngày quang minh.
* Oai
hùng
dân Việt
sống hiên ngang Bút
sử
c̣n ghi
tích rỏ ràng Nhớ
gốc
Tiên
Rồng, công Tổ-Phụ Chung
lo
lập
lại hậu Hồng-Bàng…
* Hoa
nước
Việt
hoàn cầu được hưởng Hai
miền
trên
trung thượng cũng nhờ Là
HOA
thượng
cổ không trồng Quyền
năng
vô
thượng hoá sanh muôn loài…
* Một
tiểu
quốc
thay h́nh đổi dạng Thành
đại
bang
chúa tể hoàn cầu Thật
là
huyền
bí nhiệm mầu Hậu
Hồng
Bàng
đó, Nhị Đồ tạo công…
* Thanh
b́nh
trở
lại, lập đời tân Thống
nhất
san-hà
chỉnh Á, Âu Nước
Việt
oai danh đài vũ trụ Con
Hồng,
cháu
Lạc đứng hàng đầu…
* Hàng
đầu
dẫn
dắt cỏi hậu thiên Đem
lại
vui
tươi khắp các miền Ớ
hỡi
sĩ
hiền mau lập tức Đem
tài
cứu
thế khỏi ưu phiền… ( Trích
Cuộc Đại
Tạo, của Hồng Quang . Năm Canh Tuất
1970
) --------oOo--------- CUNG
KÍNH
KHẨN
CẦU ĐỪC TỪ PHỤ VÔ
CỰC ĐẠI THIÊN TÔN (Thượng Đế- Chúa Cha). ĐỨC
TỪ MẪU VÔ CỰC ĐẠI TỪ TÔN ( Mẫu
Mẹ). Xin
ban
rưới
hồng ân cho : ĐỨC
LONG-
HOA
GIÁO CHỦ (Di lac- Jesu ) – hội đủ quyền
năng. MẸ VIỆT THÁNH
ĐỊA VIỆT ĐÀN CON
VIỆT Để
hành
tṛn
sứ mạng lập hội Long-Hoa, khai mở cơ
đạo kỳ 3, cứu độ
quần
sanh
và chuyển thành cơ quy nhất. Phủ
phục
kính
lễ. Con
trẻ
:
LIỄU VĂN HOÀNH TIÊN. _________ KHIÊM
CUNG
ĐA
TẠ Nguồn ân điển của
mẹ Việt
Chư
vị siêu nhân, hiền triết…cổ, kim của
nước Việt.
Và nhất là Đức
Thầy Trọng -Tước (Nguyễn Tầm
Thường)
Đă ban ngôn từ, ân tứ,
tiếp sóng cho bài pháp nầy. Liễu
Văn
Hoành
Tiên – chấp bút --------oOo------- HUẤN
TỪ Thương
gởi: Đàn
con
của
mẹ Việt không phân biệt
tôn giáo, phe phái chính trị … * NHỮNG
CÁNH
CHIM
BẰNG CỦA MẸ VIỆT KHẮP BỐN PHƯƠNG
Chim
non
rời
tổ từ độ ấy Mẹ
ưu
sầu
quặn thắt bi ai Nhớ
buổi
chia
tay ḷng se sắt Lệ
hà
phách
lạc vội tung bay Dặm
trường
đồ bơ vơ lữ khách Thất
quần
cô
nhạn bốn phương mây. * Sương
tuyết
lạnh con dạn dày tiết khí Gió
bụi
nhoà già
dặn lư triết minh Núi
chập
chùng
để thoả t́nh hồ thỉ Sông
thênh
thang cho
phỉ chí tang bồng Đường
xa
thẳm
mới thử bền sức ngựa Giữa
phong
ba rơ
nét cánh chim bằng Nhữnh
cánh
chim bằng Việt
* Muốn
xứng
danh loài chim trời xuất chúng Dám
băng
ngàn
đùa giỡn với cuồng phong Băo
gào
thét
con chim bằng sải cánh Lướt
phong
vân ngang dọc thỏa thích ḷng.
* Muốn
danh
tiếng được lưu vang khắp chốn Phải
can
trường như đất mẹ trần gian Chịu
nhồi
nắn nung ḿnh trong lửa
đỏ Mới
có
thành
những thắng cảnh kỳ quan.
* Mộng
làm
biển phải nhẫn hoà như nước Dấn
thân
vào với cát bụi phong sương Lăn
lóc
măi
đến hiệp cùng biển cả Ắt
ta
phải
là một khối đại dương.
* Muốn
sừng
sững như Thái Sơn hùng vĩ Phải
kiên
cường như loài đá vô tri Bao
tác
nhân
xâm hại có sá ǵ Vượt
thử
thách hoà đồng trong chân lư.
* Muốn
đẹp
sinh như hoa thơm cỏ lạ Phải
vùi
thân trong phân bẩn đất bùn Chịu
uốn
nắn đớn đau khôn tả Mới
nên
h́nh
những dị thảo kỳ hoa.
* Muốn
tỏ
rạng như vầng trăng kiều diễm Bao
thi
nhân
phải rạo rực con tim Cho
nhân
gian
những thi vị êm đềm Phải
băng
ngàn rẽ vén bức màn đêm
… … Trăng
vú
mộng
muôn đời của thi sĩ Trăng
khơi
nguồn
triết lư của siêu nhân Thần
tượng
ấy muôn đời vẫn kiều diễm Ắt
là
nhờ
bóng tối của màn đêm. Trăng
nhô
lên cho đêm thành ngà ngọc. Nhờ
bóng đêm trăng mới đẹp diệu huyền. Đêm càng sâu
càng vằng vặc sáng. Đêm càng dài trăng càng thong
thả lung linh. Trăng đi
cho đêm vỡ tối. Trăng đuổi tối mà
đi, rẽ đêm mà xông lướt, nhưng trăng
vẫn đi trong đêm tối. Nếu từ chối bóng
đêm trăng mất đẹp, thành vô nghĩa nhạt
nhoà. Và, trăng rẽ đêm bằng
dịu hiền chớ không phẫn nộ, đêm phải
nhường chỗ
chờ
trăng sáng. Bởi, đêm
biết, đêm chỉ làm cho trăng đẹp, chứ
đêm không
có
quyền năng chối từ
trăng. Đấy,
những thảm cảnh éo le, biến cố phủ phàng,
tai ương bất trắc… chính là bóng tối của
cuộc đời. Con hăy vào
đời như một vầng trăng đẹp.
* Những vầng trăng cổ
tích đă phiêu lưu, mạo hiểm qua những tử lộ
hiểm
nghèo, những đêm đen
thâm u, rùng rợn … trong rừng sâu Ấn Độ. Trên đồi
Do Thái và đường sang Ai Cập v…v…trong
lịch sử thuở nào. Đă
biến
“tử
lộ” thành “sinh lộ” xung yếu huyết mạch
lưu truyền cho hậu
thế
… ngàn sau vẫn ngh́n trùng âm
hưởmg. Đă
biến
những
đêm đen thê lương, bi thảm thành đêm hoa
đăng nhộn nhịp
…
đi vào huyền thoại vĩnh
hằng của lịch sử nhân loài. Những
vầng
trăng
ấy, phải xuyên qua thực địa trần
gian, để thu thập kiến thức, thực
chứng bài học. Soi sáng, dẫn dắt đàn em … và
đă hoàn thành luận án tốt nghiệp, trở thành
những thủ khoa xuất sắc làm chấn động
lịch
sử, đó con! Quư
vị
ấy
đă tự chế thành bút, mực để viết lên
trang luận bằng chính mồ
hôi,
nước mắt, trí năo, ḥa
với máu và thịt của ḿmh. Cho
nên
ta không t́m
đường nở hoa để đi, mà hăy làm nở
hoa trên đường
ta
đi đến. Để c̣n
lưu truyền cho hậu thế nữa chứ. * Hỡi
những cánh chim bằng của mẹ Việt Nếu
biết đứng nh́n giàn thiên lư trong một chiều êm
ả … con sẽ cảm
nhận
được sự
đơn sơ cần thiết trong cuộc sống. Nh́n đóa sen trong ao… con sẽ
thấy sự thanh tao hữu ích trong cỏ đời. Hương dạ lư thoang
thoảng bên ngơ nhà ai một tối trời nào đó … sẽ đưa
ta
về ư nghỉ : trong tối
tăm vẫn có vẻ kiều diễm của đêm
đen. Vậy
th́
trong
mọi hoàn cảnh khó khăn, ngang trái, nghịch cảnh
cam go…
đều
có ư vị và vẻ đẹp
của đời. Cho
nên:
“Hăy đón nhận những ngày
vui tươi, hạnh phúc như một phần
thưởng
và
ân huệ của Thượng Đế. Cùng đón nhận những khổ
đau như một phương thuốc mầu nhiệm,
để chữa
lành
bệnh
tật, tội lỗi của ḿnh”. * Lại nữa,
nầy các con! Nếu
biết
lắng
nghe tiếng nói huyền nhiệm của rừng
thu, bằng tâm hồn
của
một triết nhân nghệ
sĩ. Ắt
con
sẽ
không c̣n buồn thương,
nuối tiếc với h́nh ảnh chia ly, mất mát
…
của những chiếc lá vàng rơi. Con
sẽ
không c̣n
hoang mang, sầu muộn với sắc màu âm u, ảm
đạm vàng
vơ
… trong
cảnh trạng mùa thu chết. Nầy
con!
“mùa thu
chết” lá vàng rơi, cũng chính là lúc rực lên huy hoàng
của màu sắc nhiệm lạ, chuyển tiếp
nhựa sống mănh liệt, cho bước đổi
thay
vô cùng sinh động trong mùa
xuân đó chứ. Mùa thu không chết – sắc thu duyên
dáng, ảo huyền – tiếng thu d́u dặt… là
bức tramh vàng diễm lệ. Là khúc nhạc t́nh thi vị,
mộng mơ. Rất lăng mạn thi ca, đẹp như
thần thoại, tuyệt vời vị đắng t́nh yêu
… êm đềm, hạnh phúc và thú vị lắm. Không phải chính cái âm u, ảm
đạm, vàng úa của “ mùa thu chết”, đă làm vẻ
vang tên tuổi, hun đúc thành biết bao là thi nhân, nghệ
sĩ tài hoa đó
sao. * Xuân,
hạ,
thu,
đông là chu kỳ đổi thay thời tiết của
địa cầu. Luân chuyển
theo
quy luật âm-dương – cuối đông lạnh
lẽo,
tiêu điều… th́ phải đến đầu xuân mát
mẻ, mỹ miều đấy thôi. Cuộc
sống
và
tiến hoá của vạn vật trên địa cầu,
cũng vận hành, luân chuyển
theo
định luật của
dịch lư âm-dương – âm cực sanh dương, hối
cực sanh minh (hết tối tới sáng). Tuần
hườn
theo chu kỳ của lư tam ngươn:
Thượng-Ngươn, Trung- Ngươn, Hạ-Ngươn.
Cuối buổi Hạ-Ngươn mạt pháp, điêu tàn … ắt
phải trở
lại
đầu Thượng-ngươn
chánh pháp, huy hoàng vẻ vang. Th́
cũng
giống
như sự đổi thay thời tiết
của bốn mùa đó thôi con. Trời
thu
ảm
đạm Rừng
thu
thổn
thức Hồn
ai
rạo
rực. Rồi, Thu
đi
qua lá vàng
c̣n vương đó Bấc
lại
về
xơ xác buổi tàn đông. Nhưng, Nếu
không
thấy
buổi đông tàn Th́
đâu
có
cảnh huy hoàng mùa xuân. Nên, Đông
tàn
lá
rụng đừng tưởng hết Xuân
về
diễm
tuyệt một mùa hoa. Và, Mùa
xuân
chẳng
hề cũ Dưới
dấu
bụi thời gian. Tất, Không
có
đêm nào là
đêm dài bất tận. Không
có
mùa đông
nào là mùa đông vĩnh cửu. Đêm
nào
rồi
cũng phải lui đi khi b́nh minh lố dạng. Mùa
đông
nào
rồi cũng phải chấm dứt lúc chúa xuân về… * Giờ
đây
chúng
ta đang ở vào phút cuối của buổi chiều
Hạ-ngươn mạt pháp
điêu
tàn: Mây đen
vần vũ, khói
chướng bàng bạc, lũ cú vọ dập dờn
báo
hiệu mùa thương khó, hoàng hôn bảng
lảng … màn
đêm sẽ buông xuống và giông tố nổi lên. Đây là
đại cuộc biến thiên của trời đất,
để thay đổi toàn bộ h́nh thể và nhơn
vật trên quả địa cầu. Là cuộc thanh
lọc vĩ đại sau cùng. Là kỳ thi cao cấp
nhất trong các khoá thi – nhằm loại bỏ tất
cả những thứ cũ
kỹ, cặn bă, nặng trược, phản đạo
lư. Những điều
xấu xa, ác đức… của thời mạt
hạ
nầy – gồm tất cả từ khoáng vật,
thảo mộc, cầm thú đến con người . . . Để
tuyển
chọn các sinh vật tốt lành, những linh hồn có đủ tiêu chuẩn, tŕnh
độ
tiến hoá … cho chuyển
tiếp sang quả địa cầu mơí. Để
lập lại ngươn
cơ mới, cuộc đời mới – tức là đời Thượng
Ngươn Thánh Đức đó con. Các con
nên lưu ư, tŕnh độ tiến hoá của mỗi cá nhân,
không căn cứ vào
h́nh
thức, áo măo bên ngoài – tức là không
phân biệt màu sắc tôn
giáo,
phe phái chính trị, chức phẩm,
giai cấp xă hội … mà chỉ căn cứ vào dung
lượng minh triết, đức độ, và những
yếu tố phù hợp với “Chân- Thiện- Mỹ” trong
tâm hồn con người. Đặc biệt qua kỳ
Thượng ngươn lần nầy, nước
Việt phúc
được
Thượng-Đế
chọn làm Thánh Địa, làm bá chủ thế giới, là trung
tâm
văn minh của địa cầu
mới. Nhưng
giữa thời điểm thay cũ đổi mới –
là cơ chuyển tiếp,
phải có cuộc thanh lọc vĩ đại. Cho nên
đất nước phải trải qua giai đoạn
cực kỳ hiểm nguy, đen tối, hổn loạn,
ngửa nghiêng. V́ Việt Nam là
Thánh- Địa nên phải thay đổi trước,
để dẫn dắt và cứu độ toàn thế
giới. Ngay lúc đó phải có vị Thánh nhân ra
đời mới cứu văn được
t́nh
thế – đó chính là
Đức minh quân Thánh Chúa xuất hiện, để
cứu
dân độ thế, b́nh
trị tổ quốc. Đúng
như
quẻ thứ mưới hai
của Khổng Minh: Chủng hoạn cứu nạn Thị duy Thánh Nhân
Dương
phục nhi tri Hối
cực
sanh minh. Sự
kiện
trên
đây – kinh, sách của các tôn giáo và các vị siêu nhân đă rao
giảng
xuyên suốt trong mấy thế
kỷ rồi. Đức mẹ – đó!. Khoảng
năm
thế
kỷ trước, cụ Trạng Tŕnh Nguyễn
Bỉnh Khiêm cũng biết quá rơ và đă dốc trọn
tâm huyết, sự nghiệp chiêm
tinh cho đại cuộc nầy.
Cụ
cũng có hẹn ngày trở
lại nữa đó: “Chừng
nào
Tiên-lăng chia đôi “Sông
Hàn
nối
lại th́ tôi lại về. Kinh
sách
cũng cho
biết, trở lại lần nầy cụ trạng
sẽ là quân sư của vị vua Minh Vương, tức
là Đức minh quân Thánh chúa nói trên – đó chính là
Đức
Vua Minh Mạng tái sanh. Đây
là
thời
điểm và sự cố vua
“xuất thế” – tức buông
bỏ việc đời, lo phục
hồi
căn tính và nắm bắt
thiên cơ . Trạng tŕnh cho biết : “Phá
điền
thiên tử xuất “Bất chiến tự nhiên thành. Đây
là
thời
điểm và nơi chốn vua “xuất hiện” –
tức nhập thế,
bắt đầu lo việc
đời
: “Đoái
xem
nhiệm
nhặt cho tường
“Bảo giang thánh
xuất trung ương thuở nầy. V
…v… Vua
Minh
Mạng tái
sinh và trạng tŕnh tái thế, nhưng không phải nguyên
mẫu hai nhân vật thuở ấy trở lại đâu
nhé. Bởi từ ngày đó, hai vị nầy
đă
tự nguyện xin
Thượng Đế, để được đào
luyện trong “ḷ cừ” ác liệt và môi trường
khắc nghiệt nhất càn khôn – đó chính là non
nước Việt nầy đây. Nên
các
Ngài vẫn
luôn luân chuyển, vào sanh ra tử, chịu gian nguy, khổ nhục
để
truyền bá, duy tŕ cơ
đạo của nước nhà và chăm lo, giúp
đỡ đồng bào. Nhưng đó cũng nhằm vun
bồi công đức và phẩm vị của ḿnh – cho nên
trở lại lần nầy
ắt phải siêu xuất hơn xưa…
* Đây
là
một
bài sấm của vị chơn sư danh tiếng ở núi
Thất Sơn – Đức Phật Thầy Tây An, tiên báo
về hiện tượng nói trên: BỬU
NGỌC QUÂN MINH
THIÊN VIỆT
NGUYÊN SƠN TRUNG SƯ
MẠNG ĐỊA
NAM TIÊN KỲ NIÊN TRẠNG TÁI
TÂN PHỤC
QUỐC HƯƠNG XUẤT TR̀NH SANH
TẠO NGHIỆP YÊN. Ngoài
ra c̣n rất nhiều bài mật sấm “Bửu sơn
Kỳ Hương” tiên báo về hiện tượng
nầy. _________ Đây
là những đoạn sấm của các Đấng thiêng
liêng chuyển điển qua vị giáo chủ
“Hồng
Môn” – Đức bà Trúc Lâm Nương: … … Là tri kỷ đôi
lời ta xin nhắn Phật, Thánh.
Tiên
xuất hiện nước non nhà Độ chúng
sanh,
giữ vững khắp sơn hà Đời mạt
pháp hoằng khai thành chánh pháp. * Cơ mầu
nhiệm hùng binh đều giải giáp Đời
Thượng Ngươn rực rỡ ánh mây hồng Khắp bầu
trời tỏ rạng ánh Lạc Long Cùng Chúa
Thánh
điểm tô sông núi Việt. * Lạc-Hồng
rỡ rỡ chốn triều ca Mới biết nhà
Nam có Bảo-Hà Xích-tử ra
đời an vạn quốc Hào quang
chói rạng
khắp gần xa. * Thượng cổ
huờn lai giống Lạc- Long Huyền cơ xoay
chuyển rực trời hồng Vân môn trước
địa tri thiên lư Hội chốn
bảo hà mới rơ thông. * Đố ai biết
được bảo giang môn Là nơi Thánh
Chúa
thiên tôn toạ thiền Làu làu ngọc chiếu non tần Quân phiên
tham báo xa
gần cũng qua * Đại hội
Long-Hoa mở đạo trường Thư đề
mật lư gởi muôn phương Tam ṭa huyền
lư
đương khai ngỏ Bát quái đồ
thơ sắp dọn đường Đă trải mấy kỳ trong gió loạn Qua bao nhiêu
lượt dưới trời sương Nay mùa trăng
rạng treo sao ngọc Đại hội
Long-Hoa mở đạo trường.
… …
_______ Đây là những
đoạn sấm của ông Thanh Sĩ: (Thanh
sĩ - chỉ tốt
nghiệp lớp 3 trường làng, nhưng
được Nhật Bổn rước về dạy
cao học Thần-học tại Nhật – Phải chăng
là một siêu nhân?). Nhẹ gót hồng
chầu chực bệ đơn Giọng vàng
phụng gáy kỳ-sơn Lời kêu gọi
gái
trai tỉnh thức Thánh-vương
trổ mặt thần dân thái b́nh. * Chừng nghe
đặng tam thanh tiếng nổ Cảnh rừng
ṭng
nhị trổ hoa đơm Non đoài bát
ngát
hương thơm Thần -Tiên
xuất
thế tiếng đàm Ma-ha phong
thần
hội
Tiên-gia trổ mặt Dụng
phép
mầu
dẹp giặc trừ thù Cơ
đồ
Minh-Chúa
tay thâu Trị
an
bá tánh
đâu đâu thanh nhàn. * Ngai
vàng
Chúa-Thánh
chăn dân Rồng
chầu
hổ phục quân thần kim giai Đến
chừng
đó nước ngoài tùng phục Đồng
tung
hô cầu chúc Mimh-Vương Tuế
tăng
vạn tuế thọ trường Khâm
tôn
chư
quốc Hầu-vương trị v́. * Xem
rỏ
biết
Phong-Thần dựng bảng Hội
Mây-
Rồng
tỏ rạng non thiều Đờn
ca
sáo
thổi thêm nhiều báu xinh Sẽ
đến
lúc
Long-Đ́nh hội yến Trên
Thiên
nhan ban
thưởng tôi hiền Muôn
thu
thạnh
thới trường miên Lạc-Hồng. * Chín
từng
mây
chư Tiên thừa hạc Đồng
ứng
thanh khúc nhạc reo vang Chúc
vạn
dân
hưởng được an nhàn Đặng
pḥ
tá
tôn nhan Thánh-Chúa Khắp
thế
giới
mây lành bay tủa Được
vui
cười
Thượng-cổ thanh tân Đồng
gội
nhuần Minh-đức Tân-dân Trời
phân
định
cỏi trần chí thiện. .
.
. _______________ Đây
là
những
đoạn sấm của Đức Huỳnh giáo chủ: Khắp
lê
thứ
biến di thương hải Dùng
phép
mầu
lập lại Thượng- Ngươn việc
thiên
cơ
ta tỏ hết trơn Cho
trần
hạ
tường nơi lao lư Lăo
nào
có bày
điều ma mị Mà
gạt
lường
bổn đạo chúng sanh Đức
Minh-Vương
ngự chốn Nam-Thành Đặng
phân
xử
những người bội nghĩa… * Làm
cho
rỏ
mặt râu mày Thượng-Ngươn
hồi
phục là ngày an cư … *. Đạo
đời
đâu có tư riêng Minh-Vương
sửa
trị mới yên ngôi Trời … * Nước
cờ
mới
nay đà khởi sấp Trổ
tài
hay
biển lấp non dời Dưới
cùng
trên
ảm đạm khí Trời Cả
thế
giới
mưa hoà gió thuận Tạo
nền
móng
Thánh-Quân đặt vững Nơi
triều-ca
gầy dựng tôi hiền … Đây
là
những
đoạn sấm của ông “Sư Vải bán khoai” : Nói
cho
già trẻ lo
âu Minh-Vương
khôi
phục Hớn-châu Phong-Thần Ráng
mà
tu niệm ân
cần Đặng
mà
coi
hội Long-Vân trên trời… Cuộc
đời
quả thiệt hẳn ḥi Hội
mười
tám nước tôn Vương Đế-Hoàng Đặng
coi
cái
hội Long-Hoa Chọn
người
tu niệm Hoàng-gia tôn thần… ____________ Đây
là
bài
sấm trong “Huyền Diệu Thiên Thơ” của
A.T.Y: Việt
Thánh
Tổ
lâm phàm
hiệp ngủ chi Ba
tiếng
sấm
vang khai địa huyệt Bảy
nguồn
thuỷ
dựng tảo sơn kỳ Rồng
mây
Phật
hội phong thần mạng Sen
nở
Long-Hoa
vạn quốc quy Ớ
hỡi!
Lạc-Hồng
nền Bích-Ngọc Vững
ḷng
Chúa
ẩn hạnh duyên tuỳ. ______ Đây
là
những đoạn trong “Hát Đại Phong Thần” của
Hồng Quang: Sẳn
tuồng
c̣n đợi thời gian Nước
Miên
khởi loạn vén màn hát luôn Hát
tuồng
tạo địa lập thiên Hát
cho
thế giới mười phương hải hùng… Hát
cho
khoa học chế thêm Hát
cho
khí giới hạch tâm tràn đầy Hát
cho
cường quốc phơi thây Hát
cho
Hát
cho
Thánh-Chúa oai danh Hát
cho
lương-tễ minh-quân tương phùng…
* Đến
lúc
có không cầu cũng có Có
Thánh-Vương
có cả Hiền-Tài Có
Trời,
Tiên, Phật, Thánh Thần Kho
tàng
châu báo bạc vàng nhiều nơi
* Nước
Nước
bây
to tử địa đừng mong Dân
Nam
là giống Tiên-Rồng Đứng
ra
lèo lái cộng đồng tương lai.
* Cơ
khí
hóa muốn bằng tạo hóa Trớ
trêu
thay châu chấu chống xe Sức
người
mà lại muốn khoe Sánh
cùng
Thiên Địa mẹ cha muôn loài.
* Rồi
sẽ
thấy huyền năng tạo hóa Triệu
ức
lần hơn cả sức người Tạo
trời
lập đất muôn loài Sanh
ra
vũ trụ chẳng cần máy chi.
* Đảo
lộn
hết không ǵ ngăn nỗi Tạo
lại
liền chẳng nhọc công lao Toàn
Chân
Thiện Mỹ ly hào Thánh
Thần
Tiên Phật xem vào ngẫn ngơ.
* Quyền
tạo
hóa, Chơn Âm nắm giữ Đến
kỳ
ba lập lại ngươn tân Đà
Hoa
Thiên Mạng giáng trần Miền
* Các
giáo
chủ hội về đầy đủ Để
xin
cùng Thánh Mẫu lănh công Trước
lo
trật tự giác môn Sau
cùng
các đấng lập phương cứu đời.
* Người
sẽ
thấy Phật Tiên đánh giặc Các
thánh
Thần quan cựu tựu về Xác
phàm
lẫn với linh hồn Vô
h́nh
trợ giúp hữu h́nh xông pha.
* Là
đến
lúc hiền tài nước Việt Xuất
hiện ra cứu khổ pḥ
nguy An
dân
lập quốc dựng đài Phải
lo
đối phó muôn ngàn hiểm nguy…
* Tuồng
Đại
Tạo nhiệm mầu kỳ bí Máy
Âm
Dương vi diệu khó lường Chơn
Âm
chịu lắm đau thương Ngày
nay
tạo được kỳ công cứu đời.
* Hoành
Sơn
đảo mối
giềng của đạo Ngũ
Địa
là nền
tảng lập đời Ai
đang
nắm giữ hai nơi Ngày
đêm
chinh chiến, thân như tơ mành…
* Nghe
Phụng
gáy Tây
Kỳ
(1)
vang dội Bạch
Hổ
gầm rúng động
rừng sâu Là
ngày
vinh hiển bắt đầu Việt
___________ 1.
-
Tây
(Tây âu): Tây Đức. Pháp - kỳ:
đường
chia nhiều ngả, vật
chia nhiều ngánh, thông cả
bốn phía – (mạng
internet).
* Đấy, một v́ Thiên Tử
Thánh triết. Một Đức Quân Sư thượng trí
anh hào. Cùng các vị cựu quan trung thần đại
nghĩa. Những trang tuấn kiệt siêu quần, anh hùng
bạt chúng. Các bậc chính
nhân, quân tử, chơn đạo, hiền tài … từ
những đời Đinh,
Lê, Lư, Trần … trở lại đây. Tất cả
đều chuyển kiếp trở lại lần nầy.
Hiện đang tôi luyện tại mẫu quốc và đi
tu nghiệp khắp năm châu. Sắp tới phải quy tụ
về Thánh Địa VN, đây gọi là cơ “quy
nhất”– những tâm hồn lớn ắt phải gặp nhau.
Dẹp
bỏ rào cản – sự
tỵ hiềm, đố kỵ; từ
những
định kiến cổ hủ và quan niệm sai
lạc, hẹp ḥi về tôn giáo, chính trị … Phải nhận ra một
chiều
hướng lư tưởng, để hoà hợp, kết
đoàn quy nhất thống thành một khối,
dưới ngọn cờ chân lư của Thánh Vương. Để
cùng nhau trừ gian, dẹp loạn, chống trả
ngoại xâm, b́nh trị tổ quốc. Bởi giặc
giả kỳ nầy bạo ác, hải hùng lắm, đâu
phải một quân binh phàm
tục
nào chống lại nó nổi sao? … Ta
cho
hay tụi Tần sắp khởi Tàu
nó
qua như nước vỡ bờ Ta
thấy
rồi không thể làm ngơ Nên
nói
trước dân nhờ hay biết Giặc
kỳ
nầy quyết liệt
thảm sầu Đều
náo
động năm châu vạn
quốc … (Trích “Khai
Lộ Huyền Cơ “, của Nguyễn bửu Long) _________ ... Việc
trước
thời Tần khởi
loạn ra Sát
nhân
vật nguời ta thậm khổ *
… …. Đường
gian
nan dễ giấu khó bày Căm
hờn
Tàu tặc hại rày * Đố
ai
trừ cho đặng giặc
phiên Phật
trời
gởi đó Thánh Tiên khử
trừ Đại
hùng
đại lực đại
từ bi Phép
nào
qua phật dễ khi nhiều lời… (
Trích “Kim
Cổ Kỳ Quan”, lời Phật Thầy năm kỷ
dậu _ 1849 ) _________ … Tần
bang
hậu hận tiên diêu động Dư đảng đồ
ngang cấp ma
ha Phồn hoa đô
hội lưu giang
huyết … (Trích “sám giảng”, của Đức
Huỳnh Giáo
Chủ)
__________ ... Ếch ngồi đáy
giếng mắt trong Vịt nghe
tiếng sấm cũng không
biết ǵ Khoai lang
lại với khoai ḿ Đến khi tần
khởi độ th́
khẩu ta… * Buồn đời coi
lạ làm ngơ, Nói rằng: Nói
dối làm thơ bắc
vần Để rồi cuộc
loạn quân
Tần Biết cho Tứ
Thánh bắc vần hay
không … (trích Sấm của Tứ Thánh – ông Đạo nhỏ) _________ … Nói cho thiên
hạ đặng tường Ráng mà tu
niệm khỏi đường
đao binh Giặc kia phía
Bắc chiến chinh (T Q) Tu nhơn th́
đặng Thần linh hộ
ḿnh ( Trích Sám Giảng, của ông Sư Vải
bán
khoai) __________ … Bập bồng Tần
quốc bập
bồng Là nơi chiến
địa máu hồng
chỉnh ghê … * Núp sau đảng
cộng trung hưng
nước nhà Sau cùng đảng
cộng can qua (cộng
_Trung Quốc) Cùng nhau
giành giật mới là thây phơi… * Chừng nào cây
thiết trổ bông Đường đen như
mực
lạc hồng tai phi. (Trạng tŕnh) ___________ Sẳn tuồng c̣n
đợi thời gian Nước Miên
khởi loạn vén màn hát
luôn Hát tuồng tạo
địa lập thiên… Hát cho thế
giới mười
phương năo nùng… (Cuộc Đại Tạo- Hồng Quang) * _________ Tần xuống dân
sự hiểm nghèo Tần lên về xứ
cheo leo lâm vồ Khi đi th́
cởi ngựa ô Khi về chỉ
một nấm mồ
gởi xương… (Hậu thân _
Minh
Đăng Quang) ______________ Núi Cấm làm
hai đă nứt rồi Châu báo ngọc
ngà ôi đủ thứ Thằng Tàu ḍm
ngó muốn trở qua Qua rồi không
c̣n trở lại Xác thây phơi
ngập đầy
đồng… Kinh Vĩnh Tế
sau thành song máu Chảy qua
Châu- Đốc Hà-Tiên… (Khuyết danh) Trên đây cho
biết về sự cố
mở màn của cơ tận diệt tại Việt Nam – mà
theo chú thích của người xưa và trong Tự
Điển tôn giáo, th́ “Tần”
là nước Miên (kampuchia). Tàu là Trung Quốc. * Rồi
lần lượt bọn cường quốc nhảy vào
đến 18 nước. Bởi chúng đều biết VN là Thánh
Địa, có nhiều báu vật
lộ ra, nên quyết tranh giành. Rồi
đến giờ chót phe triệt giáo – bọn “bàn môn
tả đạo” trong
cỏi vô h́nh cũng huy
động hết lực
lượng quyết phá ngôi chánh đạo. V́ ngày xưa
chúng đă thua Chúa JeSu và phật Thích Ca hai lần rồi,
nếu để Thánh Nhân ra đời kỳ nầy
nữa, ắt chúng sẽ bi triệt tiêu vĩnh viễn
trong ngày tận thế. Cho nên chúng quyết tử, một
mất một c̣n. Nhưng
V. N chúng ta với đầy đủ binh hùng,
tướng giỏi, phép thuật cao cường, lại
được các
vị siêu nhân từ cỏi vô h́nh đến hữu h́nh
hết ḷng phù trợ. Nên lần nầy phe tả
đạo sẽ bị ta phá tan. Bọn tàu cộng, Kampu-
Chia sẽ bị triệt tiêu. Các cường quốc
phải khiếp sợ, cúi đầu bái phục, tôn vinh
Việt Nam lên ngôi bá chủ trên Thánh Địa hiển vinh muôn
thuở.
* Tại
Việt Nam các môn phái thuộc “ Bửu Sơn Kỳ
Hương “ ở núi Thất Sơn, Phật
giáo Hoà Hảo - miền tây Nam bộ. Môn phái “
Hồng Môn Minh Đạo” . Và các môn phái thuộc “ Cao
Đài “… có sứ mạng rao giảng sự kiện
nầy nhiều
nhất.
Sau năm
1975 Đức Chúa Cha đă phân thân điển quang
xuống thế tại Sài G̣n đă thuyết giảng,
khẳng
định lại sự kiện nầy – do môn phái Thiên
Khai Huỳnh Đạo và Vô Vi huyền bí học phổ
biến. * Hỡi
những quư vị mà mẹ vừa kể ở trên,
hiện nay quư vị đă trút bỏ hết những bộ y
phục dân tộc rồi
– tức là đă ĺa bỏ xác
cũ … Hiện đang đóng những
bộ cánh mới rất “moden, thời thượng”. Là những : học giả trí
thức uyên bác, doanh nhân thành đạt, chính khách chững
chạc, khoa học gia lỗi lạc, thần đồng
- thủ khoa trong các trường học trên khắp
thế giới … Cùng
các gă hành khất vất vả nung nấu trí năng trong
cơ cùng, ngơ cụt. Kẻ
bần nông gian đông vun
xới tâm điền trong bưng
biền heo hút. Viễn
khách hải hồ lăng bạt hun đúc kiên cường trên
vạn đường lao khổ…
.
Nhưng
chắc quư vị đă quên hết chuyện cũ , tích
xưa rồi. . . Phải: “Đi
cho biết đó biết đây, ở nhà với
mẹ biết chừng nào khôn”.
Nhưng mà bây giờ, với các
loại bằng cấp siêu hạng, với tài trí siêu
việt của quư vị… liệu có cứu giải
được cơn khủng hoảng toàn diện của thế
giới. Có níu kéo
được những tập đoàn tài chánh khổng
lồ đang sụp đổ, có vô hiệu hoá
được những kho vũ khí hạt nhân đang
chờ kích hỏa hay không …?
Riêng tại
Việt Nam có phe phái nào đủ thế lực? –
để chống trả ngoại xâm phương Bắc,
đang áp bức và sắp tràn qua sát hại… Đấy, cho nên mẹ
Việt Nam tha
thiết nhắn nhủ: hỡi các con, hăy bừng tỉnh
giấc mộng trần, cấp tốc quay về lo ôn kinh,
duyệt sử… để lănh hội và giác ngộ
kịp thời, mà phản
bổn hồi nguyên, hoài niệm về vai tṛ và sứ mạng
của ḿnh.
Hăy chuẩn bị tinh thần, tư
tưởng, đức hạnh … để sống và
vượt qua những truông gian khổ sắp đến,
không một quốc gia nào tránh khỏi – chỉ mới khủng
hoảng tài chánh,
chứng khoáng sơ sơ, mà bao nhiêu người đă
bị tress, tâm thần và tự tử rồi đó (theo báo
cáo của WHO ). Hăy
sốt
sắng nghiền
ngẫm, quán xét và hướng về nguồn sóng âm của mẹ Việt Nam,
để đổi
mới tư duy, xoay chiều tư tưởng, vững
niềm tin ở luật trời. Để
kịp bắt
những tín hiệu cấp cứu, những loé sáng
khoảnh khắc của hải đăng, mà bơi
về bến giác trước đêm giông tố giữa
trùng khơi. * *
*
Trên đây là cuộc luân
chuyển, đổi thay của trời đất –
tức đại thiên
địa. Con
người là một tiểu thiên địa, cho nên hành
tŕnh tiến hoá của kiếp người,
đường thiêng liêng của một linh hồn cũng
không khác lắm đâu.
Phải
lần lượt trải qua từng giai đoạn,
để học hỏi, chứng nghiệm mọi
trạng thái từ thấp đến cao, từ xấu
đến tốt …
Có “lên voi
xuống chó”, có xán lạn huy hoàng, rồi phải có lúc
đi qua những chặng đường hầm đêm
tối của niềm tin – đấy chính là mùa thu của cuộc đời
đó con. Đời
con có khi là thân cây trụi lá, chơ vơ lạc lơng
giữa rừng thu. Có khi là gă
hành khất lê bước trên
đường trong chiều thu se lạnh. Giữa
rừng
thu thơ mộng,
vàng mênh mông, vi vu tiếng lá … mà có một thân cây khô
trơ trụi, đă chết
tự thủa nào! Giữa
thị thành hoa lệ, rực rỡ đê mê.
Đường chiều dập d́u tài tử giai nhân, lụa là
đẹp đẽ …
một kẻ hành khất lang thang – nh́n qua khung cửa, nhà
ai cũng hạnh phúc cao sang, trang hoàng lộng lẫy,
của cải dẫy đầy, sum vầy yến
tiệc… th́ gă hành khất nào
mà không buồn tủi, xót xa cho thân phận của ḿnh,
như sinh ra dưới v́ sao xấu! . Sao mà bất
hạnh thê lương, đói đau dai dẳng, xui rủi
triền miên. Có cảm giác như bị Thượng
Đế bỏ rơi, đă nhiều lần cầu xin mà
không thấy tiếng vọng đáp trả.
Đấy, khi làn gió thoảng,
những cánh lá vàng rơi, lệ thu lả tả. Cũng
như khi
đời
giao
động, biến đổi tang thương,
gởi tới cho con những hoang mang nghi ngại.
Con à! hăy
tỉnh tâm trầm mặc, trí ư tinh tường, lắng
nghe tiếng nói huyền nhiệm của rừng thu – để
cảm nhận được siêu lư diệu huyền,
lẽ đạo nhiệm mầu của tạo hóa. Bởi
tiếng nói của rừng thu rất là thanh nhẹ, cao xa.
V́ là âm hưởng của núi sông,
của gió mây , lá hoa cây
cỏ. Là tiếng nói vô thinh d́u dặt của đại hồn.
Là âm ba vũ
trụ tuyến siêu tần – cho nên : Chỉ
và sẽ tiếp sóng cho những tâm hồn có tần số
rung cảm thích ứng. Chỉ
đáp
ứng cho những
vết thương ḷng loang máu, đang cần ràng rịt, cấp cứu bằng
liều thuốc thi
ca. Chỉ
th́ thầm tâm sự riêng với con tim của những gă
hành khất khát ngưỡng huyền
môn, đói cầu lư
tưởng. Bởi
trên đời nầy ai cũng là kẻ hành khất
cả, nhưng có nhiều loại hành khất khác
nhau đó thôi: hành khất lư tưởng, tri
thức, hành khất cái
đẹp, thi ca, hành khất
của cải, bạc tiền, địa vị, t́nh yêu,
hành khất xin ăn … Vậy
con
cần phải nh́n
lại thái độ làm kẻ hành khất của ḿnh? Con
là gă hành khất
nào, đang cần ǵ?. Phải
là kẻ hành khất: lư tưởng, chính nghĩa,
đạo chơn, cái đẹp vĩnh hằng . . . Chừng
ấy
và trong cung cách ấy, con sẽ cảm nhận
được tiếng nói huyền nhiệm của
rừng thu và h́nh dung được những diễn
cảnh tinh tế, diệu huyền.
Nầy con ! –
một buổi chiều thu
sang, trời thanh quang, rừng thu hanh nắng, lá thu xào
xạc. Bỗng đâu mây ngàn kéo về đen kịt,
rồi sấm chớp, mưa nguồn. Sau cơn mưa
chiều rừng thu tan tác, quằn quại, lá thu
đẫm ướt. Một
đàn
chim lũ
lượt bay về chờn vờn với rừng thu
chiều ấy. Đă bao lần chúng
muốn đáp xuống
những tàn lá xum xuê, nhưng nước mưa trên lá làm nó
ướt cánh. Chúng bèn bay
đến đáp xuống tàn cây khô, vung văng cho ráo cánh,
rồi thích thú cất tiếng hát vang khúc nhạc chiều
thu, làm cả rừng thu xôn xao, hân hoan sinh động.
Nếu không có tàn cây khô, th́
chiều ấy đàn chim mỏi cánh biết phải
về đâu? và chiều
ấy rừng thu sẽ
im vắng buồn tẽ làm sao! Như
vậy th́ thân cây khô – đời con đó cũng là
một ẩn số trong công tŕnh sáng
tạo của Thượng
Đế rồi. Ngài không muốn con làm đẹp
đồi thu bằng dáng lá, mà làm bến đỗ cho muôn
chim. Là sân nhạc cho tiếng thu reo. Là nét đẹp thiêng
liêng hùng tráng đó. Th́
đấy, không phải con đă góp phần điểm tô
cho bức tranh thu tuyệt mỹ, không
phải bằng màu sắc, mà
bằng âm thanh sống động đó sao. Nên
biết, gam màu nào cũng cần thiết cho một bức
tranh hoàn hảo con à. Có mảng
màu ám tối mới chói
rạng vầng đông, màu tím thê lương cho hoàng hôn
thơ mộng. Cho
nên
mỗi con đều có
một ơn gọi, một lối đi và một sứ
mạng riêng mà ta không
nên so sánh. Mọi
sinh
linh - vạn vật,
đều là những chất liệu, những gam màu
tối cần cho công tŕnh sáng tạo bức tranh vũ
trụ: độc nhất, tuyệt mỹ, sinh
động và hằng hữu
đời đời. Những
chất
liệu dị
thường, những gam màu kỳ quái, trong tay đấng thợ tạo – một nghệ sĩ tài hoa và lăng mạn
và mô phạm … sẽ là những nét chấm phá độc
đáo, tuyệt vời cho toàn bố cục của bức
tranh vu trụ – miễn là con
biết phó thác trong tay Ngài.
Hăy dỡ lại kinh sách mà xem –
nhất là trong kinh Thánh, kinh Phật: những
kẻ
ngoại giáo, hại đạo, gian ác, tội
lỗi, dốt nát, nghèo khó … mà biết ăn năn, giác
ngộ … th́ được cứu độ trước,
đôi khi lại trở thành những vị Thánh, Tổ
lỗi lạc nữa – chứ có kẻ nào trong giáo hội
được cứu dộ đâu! – đấy là một thí dụ điển
h́nh đó con. Cũng
như
quăng đời hành
khất sẽ cho con quán triệt thêm mặt trái của
“thế thái nhân t́nh”. Chứng nghiệm hết mọi
cảm giác khổ đau, cơ cực. Cảm nhận,
ngửi nếm hết mọi cảnh sắc xấu xa,
nhớp nhúa và hương vị tanh tưởi, cay
đắng của cuộc đời. Không phải con
đă già dặn, bản lĩnh quá ư. (1) (Chỗ
nầy
các con xem thêm
phần phụ giảng ở cuối bài). Chừng
ấy, gă hành khất chán ngán quá rồi bước
đời đen bạc, lăng du. Ghê sợ lắm
rồi những cám dỗ
phù hoa, cơn vui thác loạn. Thấm thía quá rồi
những luận điệu phi ngôn, tà thuyết trong các
chiêu bài, danh nghĩa của sân khấu trần gian…
Và chừng
ấy, đứa con hoang hối ngộ, con chiên lạc
nhớ đàn xưa, Con
chim
trong
lồng nhớ rừng cũ, con cá trong chum nhớ vũng
sâu, những ḍng sông lạc hướng t́m về biển
cả, chiếc thuyền nan phiêu bạt cập bến b́nh
an – đó là ngôi nhà xưa uy nghiêm cổ kính , vườn hoa
uyển lệ, tài lộc chứa chan, réo rắc khúc
dương cầm. Là cội nguồn hạnh phúc thiêng liêng,
t́nh yêu trường cửu – nơi thiên giới. Mà
các con đă từ giă ra đi không
hẹn ngày trở lại. Trở
về đi hỡi “cùng tử “, con không biết người
chủ chăn phải
bỏ bầy chiên 99 con, để t́m một con chiên
lạc. Và người cha đă vui mừng khôn tả khi đứa
con hoang trở về
đó sao. *
Giờ
đây, nơi “ biển trần khổ vơi vơi
trời nước” – Thánh địa Việt Nam là trạm
dừng chân, là bến đậu yên b́nh, cho các con nấp
cơn sóng gió trong những ngày sau rốt. Mẹ luôn hé cửa, khăc
khoải chờ trông, dơi mắt theo từng bước con đi…
Ráng lên con, đường con
đi đâu hẹp lối. Trong
tiếng
khóc
của con c̣n có
tiếng
khóc của mẹ. Trong
nước mắt của con c̣n có nước mắt
của mẹ hoà vào trong đó. Ôi
!
nhớ sao
những kỷ niệm ngày ấy … thuở c̣n thơ
ấu, mẹ con quây quần,
quấn
quưt bên nhau. Nhưng
mà v́ nhu cầu tiến hoá, luật trời không cho ai
giậm chân tại chỗ đâu con. Các con phải lên
lớp chứ. Phải đi, phải học, học măi …
rồi bây giờ nh́n lại th́ ta phải nhiệt t́nh
tạ ơn nghịch cảnh chớ con. Nhờ đó mà
ḿnh
đă trưởng thành, bản lĩnh
hơn nhiều. “Đời
không
giông tố tâm không sáng “Đạo
chẳng
phong ba đạo bất thành. Ráng lên con, ráng
lần ṃ trở về với đất mẹ ngh́n
năm … Mẹ
lắm
nhớ
thương đàn con trẻ Quá mỏi
ṃn quạnh quẽ
ngóng trông
Bao đêm
cô tịch sầu thổn thức
Thu rơi
mấy độ lệ cạn ḍng. Trở về nhà xưa để
cùng sưởi ấm mùa đông, nghe gió xuân ŕ rào và dọn
ḷng
mừng đón chúa xuân sang. * Buổi
tàn
đông
xơ xác, trần thế đă vào hoàng hôn, màn đêm sẽ
buông xuống
…
lạnh lẽo, thê lương biết
dường nào. Mẹ Việt mẹ
–
con: Hăy toả ngát
hương thơm như Dạ Lư về đêm. Hăy khiêm
nhường mà tự tin như đoá Quỳnh trong tăm
tối. Hăy cô đơn mà vững chắc
như hải đăng trong giông tố giữa trùng
khơi. Hăy lẻ loi mà
hữu ích như ngọn đèn đường sáng soi
trăm họ. Hăy thấp kém mà
kiên cường như cây cầu trong đêm đưa
vạn người qua. Hăy rẽ
tối băng ngàn như vầng trăng dẫn lối cho
tha nhân. Hăy
sừng
sững
như cây khô trụi lá, để làm bến
đỗ cho muôn chim sau cơn
mưa
chiều. Hăy bé nhỏ, yếu ớt như
lời kinh chân t́nh, như ngọn đèn chầu lung linh bên
cung
thánh. Hăy xanh
tươi như loài tùng bá trong rét giá mùa đông. Và
hăy
vươn
lên, phát huy hùng tâm dũng chí, hiên ngang khí phách như
là
loài hoa trong nghịch cảnh. * “Hăy tự ḿnh thắp đuốc lên mà đi trong
đêm tối”. “Con hăy là hải đảo của con” – (ta
là
nơi
nương tựa của ta)
(Phật Thích Ca) * Giống
chim
bằng
th́ đam mê băo tố. Loài hoa đẹp th́ sính
nghịch cảnh gian
truân: Cúc
mỉm
cười
dưới ảm đạm trời thu. Đông
rét
lạnh
Mai Đào mới ướm nụ.
Nắng khô cằn Lan Huệ đơm hoa.
Chốn bùn nhơ đoá Sen diễm lệ.
Trong đêm đen Dạ
Lư thơm nồng . Trời hạn
hán
Xương Rồng thêm bản lĩnh. Trui lửa hè săc Phượng
đỏ lung linh . Màn
đêm phủ đoá
Quỳnh khoe hương sắc Trong im ĺm
rung cảm
Dạ Thảo Yên. Lúc
khổ đau thương loài Huệ trắng.
Cảnh vô thường nhớ
khóm Phù Dung.
Đấy,
người đời chơi hoa, ngắm hoa. Nhưng
mấy ai thưởng lăm được vẻ đẹp
thiêng liêng, cảm nhận được tiếng nói
mầu nhiệm của Thượng Đế ẩn trong hồn
hoa. * Trên
cuộc hành tŕnh đăng đẳng của loài
người, với sứ mạng thiêng liêng “đi học
để tiến hoá”. Trần gian là trường học
lớn, sinh động nhất càn
khôn.
Là
nơi gặp gỡ của hai lực đối kháng – kích
động và phản động, diễn ra mănh liệt nhất: thanh cao và nặng trược,
thánh thiện và ma quỷ… . Nơi có đủ mọi
cảnh trạng bi, hài. Đủ mọi chương tŕnh
học từ thấp đến cao, từ dễ
đến khó. Nhiều bài học khó khăn, hiểm hóc.
Nhiều phương tŕnh nan giải với những
ẩn số bí hiểm. Cùng với những nghịch
cảnh, thử thách cam go …đấy là những bài học
tất yếu, bắt buộc trong chương tŕnh,
để giáo dục, rèn luyện con người. Là luận
chứng thuyết
phục để làm luận án tốt nghiệp … Mà
các con có biết những bài học nói trên ở đâu không
? – nó ở ngay trong bản thân, trong gia đ́nh, trong công
việc làm ăn của mỗi cá nhân và trong mọi
lănh vực của xă hội…
chứ không phải ở trên non núi, trong tu viện hay
đường qua Tây Trúc ǵ đâu. Rồi
tuỳ theo căn cơ, tŕnh độ, mà mỗi cá nhân
phải lần lượt vượt qua những cuộc
khảo thí sơ
đẳng, khó khăn, hóc búa
… đến bạt vía kinh hồn. Để hoàn tất
học vị, đẳng cấp cho từng giai
đoạn, chặng đường trên cuộc hành tŕnh
tiến hoá. Trên
đây là sự thật nghiễm nhiên mà loài người
phải tuyệt đối quan tâm, để rồi không
phải vô can với bài học, trốn chạy thử
thách. Mà phải ư thức tiếp thu, quán triệt những
bài học quư giá kịp thời. Sẵn sàng đối diện với mọi
nghịch cảnh,
thử thách và đạp nó để vươn lên … cho
tinh thần đanh thép, tâm hồn phong phú, trí tuệ
thăng hoa, để bước lên những nấc thang
tiến hoá cao hơn. Bằng
ngược
lại ,
sẽ bị đào thải, đoạ đày, vùi dập –
bị thoái hoá mất luôn linh
tính trong cuộc khảo thí sau cùng nầy, rồi
đến 7 ức (bảy trăm ngàn) năm sau mới
được tái hườn trở lại, để
học lại từ đầu “mẫu giáo” trong
chu
tŕnh kế tiếp. Đấy
là
định
luật bất biến của càn khôn, cho
khối tṛn chân lư tự xoay quanh
nó,
để vạn vật
trường tồn, hằng hữu và mới măi
đời đời. “Ngọc
kia
chẳng giũa chẳng mài “Cũng thành vô dụng cũng
hoài ngọc đi. * Những
cánh
chim đă khôn
lớn trưởng thành:
Chấp cánh mộng cho hồn thơ nối tiếp Buông
phím
ḷng réo
rắc khúc hoan ca Đem chất xám pha mồ hôi
vun bồi đất mẹ
Cho quốc hồn rạng rỡ sắc tinh khôi
Đốn minh định để vườn
đời thẳng lối Ươm cây lành cho chim
chóc muôn
phương Việt Đoá Lạc-Hồng chói rạng
khắp năm châu
Cho vang danh Thánh-Địa nhiệm mầu. …
… Mẹ
tạm
dừng
lời, nhưng t́nh mẹ vẫn luôn hiện
hữu với các con. Việt
___________ Tái
bút: Con
trẻ
hề…con
trẻ hề… Muốn
vui
xuân
ấm huy hoàng Làm
sao
khỏi lạnh
buồi tàn mùa đông * Cheo
leo
hiểm
địa đẹp tranh đời Sơn
cùng
thủy
tận cảnh nên thơ Đường khúc khuỷu
anh hào lẫm liệt Đắc phi thường
nhờ bước cam go. * Non
cao
góc bễ
chân trời Dang
mây
tuyết
lạnh cho đời thưởng tranh Cao
nhân
lên thác
xuống gành Gian
nan
tôi luyện
mới thành trượng phu. * Xuân
về
non
nước đẹp vô vàn Cây cỏ muôn màu măi chứa chan
Đất
mẹ rưng rưng chờ ai tá
Thuyền TỪ có
nhớ bến THƯƠNG chăng?. _____________ (1)
.Phụ
Giảng Cuộc
hành
tŕnh t́m về chân lư. Một linh hồn càng tiến hoá
lên cao, càng
phải
chứng
nghiệm hết mọi trạng thái: từ thấp
đến cao, từ trong bóng tối ra ánh sáng. Phải
biết hết mọi cái xấu lẫn cái tốt.
Phải biết làm được cả điều thiện
lẫn điều ác… để dần dần đạt
đến cái biết vô cùng của cội nguồn minh
triết – th́ mới
được hiệp nhất với đấng chân lư
tối cao: toàn năng, toàn giác, toàn chân, toàn thiện và toàn mỹ –
chứ con !. Chứ nếu biết và làm
được một nửa (phiến diện), th́ sao
gọi là toàn năng,
toàn
giác
được – hả con! Và,
ở
cương vị đó Ngài đủ minh triết
biết lợi dụng bóng tối để lập quân
b́nh
và hoá giải
cường độ chói chang của ánh sáng. Biết lấy
cái xấu
để vun bồi và làm phát
triển cái tốt. Biết làm điều ác đúng lúc
để tác động cho mục đích đại
từ bi… Đây , mẹ sẽ nêu vài thí dụ giản dị
cho các con dễ h́nh dung: Một anh nông dân phải biết sử dụng
những chất dơ bẩn, độc hại (phân bón,
thuốc trừ sâu) – là cái xấu, cái ác đó. Để
vun bón, chăm sóc cho ruộng vườn xanh tươi ,
thi mới có rau màu, ngũ cốc để dưỡng
nuôi xă hội chứ. Cũng như những vị bác
sĩ chuyên làm những việc cực ác: cưa, cắt,
mổ, xẻ, châm kim, đổ thuốc
… trên thân thể người ta. Để chiến
đấu với tử thần, dành lấy sự
sống cho con bệnh. Phải chăng! đó là v́ mục
đích đại từ bi không con?. Hoặc cơ quan cảnh sát h́nh sự, luôn hoạt
động trong bóng đêm, chuyên
làm
những việc ác đức, khi cần phải
giết người nữa – để xă hội được
b́nh
yên, đem lại sự
tốt lành cho lương dân. Bởi vậy: sở cảnh
sát và tu
viện, nhà tù và trường
học, rạp hát và bệnh viện, nhà hàng và
băi rác… đều cần thiết như nhau. * Từ
những
thí dụ trên, bây giờ mẹ thử đố
các con – vậy chớ qua
những sự
cố
ở Hyroshyma và Nagasaky - nước Nhật, và
cuộc nội chiến ở nước Mỹ. Th́ hành
động của những ông Truman và Abram hay
ác. Rồi
hăy
cho biết, trong hai “kỳ quan” của thế giới:
một “vạn lư trường thành”
được
xây
đắp bởi một tên bạo chúa. Và một “bức
tường Bá Linh”được dựng lên bởi
những nhà cách mạng xă hội. Th́ đâu là thiện,
đâu là ác?. Mẹ dẫn chứng thêm một
chút chỗ nầy: ngày nay công
tŕnh thứ nhất trở thành niềm tự hào
của dân tộc – v́ nó bảo vệ tổ quốc ḿnh.
C̣n công tŕnh thứ
hai trở thành vết hoen của tổ quốc – v́ nó rào
nhốt chính dân tộc của ḿnh. Nếu
tinh
tế quan sát cứu cánh thực tế, và trong giới
hạn, chừng mực nào đó. Ta có thể h́nh dung
được một hành vi thiện hay ác – bởi
quyền năng của Thượng đế là vô
giới hạn “bất khả tư nghị” (không thể
tưởng tượng
và
nghị
luận). Đấy, “Ác
đúng
lúc
trở thành thiện. Thiện không đúng lúc trở
thành ác”. Vậy th́ những loại
thuốc độc và thuốc bổ đều cần
thiết như nhau – quan trọng là do người biết
sử dụng nó đúng mục đích và liều
lượng hay không. Ví như các nguồn triết lư, các học
thuyết nầy nọ…vậy. Bởi vậy, nếu chúng
ta chưa đủ
phát sáng mà muốn lợi dụng bóng tối, ắt
phải
bị
lạc lối trong đêm đen. Chưa
đủ
tŕnh độ chuyên môn mà muốn lấy đôc
trị độc, ắt phải
bị nhiễm
độc. Chưa đủ “từ ái” mà muốn lấy ác
diệt ác, sẽ trở thành kẻ bạo ác. Muốn “sát nhất miêu cứu vạn thử “,
rồi bị lũ chuột tràn lên phá nát gia
trang
– bởi nó
phản lại quy luật của tạo hoá… Cho
nên
phải làm cho ḿnh sáng trước, rồi mới giúp ích
được cho đời. Thí
dụ
: ḿnh chê người ta là mê tín, duy tâm … th́
ḿnh
hăy “ chánh tín,
chánh
tư duy” đi
chứ!. C̣n
ḿnh
chê người ta là tà kiến, vô thần … th́ ḿnh hăy
“chánh kiến, chánh
đạo”
đi
nào!. Tóm
lại,
nếu ḿnh oán ghét những điều: gian,
xấu, ác. Th́ ḿnh phải trở
về
trên
đỉnh “chân-thiện-mỹ”. Ở vị trí đó ḿnh
mới nhận diện được những
điều: chơn-giả, thiện- ác, tốt-xấu …
rồi hăy phê phán và hành động. Chứ rồi ḿnh chê người ta là: mê tín, duy tâm
… mà ḿnh th́ cuồng tín, mê
vật chất – tin theo tà thuyết cực đoan.
Mệnh danh là “vô sản”, mà
tài
sản, tiền
bạc của người ta vô nhà ḿnh, vô tài khoản
của ḿnh… C̣n
ḿnh chê người ta là: ác đạo, vô thần … mà ḿnh
lại tà tâm, vô thức – lập hạnh “hỷ xả”, mà xả
bỏ cái nhà ọp ẹp, xe cà tàng… để tạo lập
đền điện nguy
nga, xe hơi bóng lộn. Lánh bước trần tục
để dấn thân
vào
mê hồn trận
của ma vương. Đấy,
thời
gian đă trả lời quá rơ ràng. Thực tế
đă minh chứng rất hùng hồn
rồi. Tôn
giáo
th́ đă mai một, thất chơn truyền mấy
ngàn năm, đến chỗ “mạt pháp”, triết lư đă bị bế
tắt hoàn toàn. C̣n
chủ nghĩa Mac-Lê, học thuyết vô thần th́ đă
sụp đổ triệt tiêu. Cây cổ thụ đă
bị cưa gốc, xẻ thân rồi. Chỉ c̣n một
nhánh lá rời, vương chút nhựa
sống,
mà các con
tưởng nó c̣n ra hoa kết trái được sao!. Vậy
mà các phe phái chánh trị, tôn giáo không lo sợ, để
thức giác, t́m lối
thoát
cho linh
hồn. C̣n măi tham quyền, cố vị, đam mê vật
chất… Cứ măi “lươn chê lịch
nhớt, lịch chê lươn nhớt” – mà tên nào khỏi
nhớt đâu?. Cứ măi
“duật
bạng tương
tŕ” – th́ sẽ vào rọ của ma vương hết thôi!. Rồi
đây thân xác và linh hồn con cũng chẳng c̣n, th́
hư
danh, vật chất…
để
làm ǵ
!?. Mẹ Việt Nam vô
cùng đau xót, nên mẹ phân
biện khẳng khái để cứu giải, chứ không
chỉ trích, bài bác và ghét bỏ một đứa con nào. Mà
ngược lại
đứa
nào gây
nhiều sai trái, khuất tuất… th́ mẹ càng đau
khổ, thương xót nó nhiều hơn. V́ luật
trời sẽ tác động để giáo hoá nó, nó phải
chịu
roi vọt
thảm thương lắm. Nếu
không
giác ngộ kịp thời, th́ mẹ đành ngậm
ngùi tiễn biệt linh hồn con
đi
vào cuộc chia
ly thăm thẳm… từ đây đôi ngả mẹ
đành mất con!. “
Thiên
vơng
khôi khôi, sơ nhi bất lậu” – lưới trời lồng lộng,
thưa mà một
sợi
lông không
qua lọt đâu con. Trên
đây chỉ là vài khía cạnh trong vô vàn góc cạnh của
chân lư, mẹ diễn
đạt
sơ
trong phạm vi giới hạn và tŕnh độ thô thiển
đó thôi. Những điều bí ẩn cao siêu trong chân lư
sẽ được giải đáp thoả đáng,
nếu các con được hội ngộ, diện
kiến các Đấng siêu nhân tại Việt Nam trong
những ngày sắp
tới, khi cac Ngài xuất
hiện làm việc. _________________ PHỤ
LỤC (Mẹ
V
N kính
cẩn trích lại những đoạn Huấn Từ
bằng văn vần, của Đức Kim Thân Cha –
đây là một luồn
điển quang của Thượng Đế (Chúa
Cha),
đă phân
thân xuống thế tại V N). “
… Con
ơi
ráng
kịp khoa thi Chần
chờ
ắt
lỡ chu kỳ đó con Rồi
đây
biển
cạn non ṃn Hoàn
cầu
biến
động mất c̣n bễ dâu Cha
thương
trần
thế dăi dầu Tóc
tang
trăi khắp
năm châu lần nầy. .
.
. . . Ḷng
cha
luống
những héo hon Khóc
con
rơi
rớt chẳng c̣n bao nhiêu Nh́n
con
ngu dại
chắt chiu Lệ
cha
khóc
cảnh tiêu điều chẳng vơi Thương
con
cha
đă cạn lời Lời
cha
đă
cạn mong đời bớt mê Ráng
lo
ráng nhớ
lối về Ráng
sao
bảng
hổ tên đề kỳ ba Ráng
sao
dự
hội Long-Hoa Là
con
sưởi
ấm ḷng già đó con . ____________ “ …. Dạ cha
sầu man man Lệ cha tuôn
hai hàng Xót thương
đàn con dại Chốn
trần ai lang thang. * Lang
thang
chẳng
lối ra Măi
rong
chơi ta bà Quên
đường
xưa lối cũ Quên
nẽo
về
quê cha. * Quê
cha
vắng
đ́u hiu Đường
về
quê phủ rêu Thiếu
dấu
chân
trở lại Cảnh
vật
buồn
hắt hiu. * Con
có
c̣n nhớ quê Nhớ
sao
không lo
về Đ̣
chiều
đà
tách bến Biết
về
được
mấy con. _______________ … Ḷng
cha
quặn
thắt héo hon Lo
con
say ngũ
chẳng c̣n nhớ quê Con
ơi
hăy
kiếp quay về Vườn
xưa
cảnh
cũ mẹ mong cha chờ Ngày
đêm
thương
nhớ con thơ Sợ
con
về
chẳng kịp giờ đó con Con
ơi
nước
chảy đá ṃn Lệ
cha
tuôn măi
tim con chẳng sờn Con
ơi
ráng
cố gắng hơn Trở
về
nguồn
cội chánh chơn vẹn ǵn Hồn
con
trau
sửa cho minh Siêng
năng
tu
học đáp t́nh mẹ cha Danh
đề
bảng
hổ kỳ ba Là
con
sưởi
ấm ḷng già đó con. _______________ … Nh́n
cuộc
thế
cha Trời đổ lệ Thương thế trần dâu bễ ngửa
nghiêng Điện
Linh
Tiêu
cha trĩu nặng ưu phiền Thương
trần
thế đảo điên hổn loạn Thôi
th́
đă
đến lúc Lo
gấp
rút
dọn ḿnh Nay
đă
đến
khoa kỳ Ráng
tên
ghi bảng
hổ. _____________ … Con
hỏi
rằng:”
sao xuân đă sang Hồn
xuân
chưa
đến khổ tràn lan Điêu
linh
tang tóc
giăng ngoài ngơ Biết
đến
bao giờ dân được an”. * Cha
đáp
rằng:
nay xuân đă sang Hồn
xuân
chưa
đến cảnh điêu tàn Phước
dân
chưa
đủ nên c̣n khổ Cộng
nghiệp
hoành
hành chưa thể an. * Nhưng
rồi
sắp
đến lúc dân an Thiên
cơ
xoay
chuyển khổ tràn lan Quỷ
ma
loạn
phá thêm giờ chót Trần
thế
đảo
điên đă hạ màn. * Rồi
có
một
ngày xuân lại sang Hồn
xuân
ngự
đến trổ ánh vàng Thánh-
Vương
xuất
thế dân vơi khổ Đem
đạo
cứu
đời giúp dân an. _____________ ... Khói
lửa
mịt
mù Bốn
phương
tám hướng Vô
minh
bành
trướng Mimh
triết
thoái
suy T́nh
thế
chí nguy Cha
đà
rỏ
việc Các
con
phải
biết Ngươn
cuối
đă tàn Khổ
nạn
tràn
lan Đúng
ngươn
khảo thí Lọc
lừa
cho
kỷ Để
chọn
nhơn
hiền Dự
hội
Rồng-Tiên Thượng
ngươn
Thánh Đức Con
nào
thiếu
phước Chẳng
chịu
tiến
tu Rớt
vào
âm u Chịu
cảnh
mịt
mù Số
niên
bảy
ức Th́
coi
như
mất Trọn
cả
tánh
linh Hết
về
quê
củ Ít
lời
nhắn
nhủ Tất
cả
các
con Hăy
ráng
giữ tṛn Tam
công
tứ
lượng(1) Ngày
đêm
hồi
hướng Tưởng
nhớ
Cha Trời Để
khỏi
rớt
rơi Trong
cơn
khảo
thí. …” _________________. 1.
Tam
công:
công phu (thiền
định)_ công quả (giúp đời) _ công Tŕnh
(tŕ
giới,
nhẫn nhục, tinh tấn). Tứ
lượng (tứ vô lượng tâm): từ _ bi _ hỷ _
xả. CHUNG.
|
V̀ SAO THƯỢNG-ĐẾ MỞ ĐẠO TẠI VIỆT-NAM | ||
Một Trang Web bất Vụ Lợi ,
Không Quyên góp. Phục Vụ Nhơn Sanh Miễn Phí
|
Thư Viện 1 2 3 4 5 |